Lúc anh hai Đường đến thì bèn lấy đi đống củi mà nó đã vất vả xếp chồng lên.
Cho dù như vậy, nó cũng không hề cảm thấy việc làm của mình là công cốc mà còn cố gắng chất đống củi để anh hai Đường mang đi.
Đường Minh Sơn hỏi nó vài câu, Nguyên Khang đều biết mà trả lời, trong đó còn hỏi thêm vài đề số học.
Nguyên Khang thoải mái trả lời, Đường Minh Sơn cũng khá hài lòng.
Khi Phong Ngọc Lan ngáp một cái tỉnh dậy thì Nguyên Khang và Đường Minh Sơn ở sân sau mới xem bò xong rồi bước ra.
"Mẹ!"
Nguyên Khang vọt đến trước mặt Phong Ngọc Lan, ôm lấy chân của cô rồi ngửa đầu lên nhìn: "Con nhớ mẹ quá."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play