Thím Lâm cũng sang giúp đỡ, nghe thấy vậy thì than thở: "Chắc là biết số của mình đã tới rồi, nhưng thế cũng tốt, không bệnh tật mà chết."
"Đúng vậy, đã nói rằng ông chú ngõ bốn số tám bị bệnh nhiều năm rồi, của cải bị đào chẳng còn cái gì, người thì gầy trơ như bị bộ xương, đừng bảo là ông ấy khó chịu, ngay cả con trai và con dâu cũng khổ chịu không nổi, khó khăn thật đấy.”
Người thím cũng tham gia vào cuộc trò chuyện của bọn họ.
Phong Ngọc Lan đứng bên cạnh thím Lâm, còn Đường Minh Sơn thì đi theo cậu Lưu để dựng linh đường ở trong sân.
Tối hôm nay vợ chồng hai người bận bịu đến hơn mười hai giờ đêm mới về nhà, họ vừa tới cũng không lâu, có thể giúp đỡ được chuyện gì thì nhà họ Bồ đã biết ơn lắm rồi.
Hơn nữa, ngày mai hai người còn phải đi học nên cậu Lưu bèn khuyên họ về nhà nghỉ ngơi, nhận được tin rằng họ hàng của nhà họ Bồ đã đến, nói rằng vẫn còn có nhiều hàng xóm láng giềng như vậy lắm, nên hai người Phong Ngọc Lan mới về nhà.
Về đến nhà chưa được bao lâu thì lại chuẩn bị nấu mì để ăn, cậu Lưu bưng hai tô mì trứng nóng hổi qua: "Thím Bồ sợ mấy đứa đói, lại đây nào, ăn mì rồi ngủ tiếp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT