Vợ chồng Phong Ngọc Lan cũng không hề thấy buồn với ánh mắt của mọi người.
“Nếu cảm thấy đồ ăn ngon miệng, có thể liên lạc với chúng tôi, nhưng bởi vì còn đi học, nên chỉ rảnh mỗi cuối tuần, thời gian khác chúng tôi không nhận đơn.”
Thế là có mấy người tìm họ xin địa chỉ liên lạc, Đường Minh Sơn lúc nào cũng mang theo bút, nên ghi lại vị trí ngõ nhỏ cho bọn họ.
Sau khi cơm tối được bưng lên, nhà họ Hoàng tính tiền cho bọn họ, hai người định cầm tiền rời đi, kết quả bị vợ ông Hoàng giữ lại ăn cơm tối.
“Ông Hoàng uống có chút rượu là đắc ý quên trời quên đất, các cháu đừng so đo với ông ấy nhé, nào, ăn cơm xong rồi hẵng đi, chứ không là bà không vui đâu đấy.”
Thím Hoàng là một người thẳng thắn, sau khi kéo bọn họ ở lại ăn cơm tối, xong rồi mới thả bọn họ đi.
Còn chưa tới tám giờ, vẫn còn một chuyến xe, Phong Ngọc Lan và Đường Minh Sơn đi tới trạm, sau khi lên xe, hai người ngồi cùng một hàng ghế, Đường Minh Sơn nắm tay cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play