Tuyết đọng trên mái nhà đọng lại càng ngày càng nhiều, sau đó dồn xuống theo rãnh ngói rồi rơi xuống dưới mái hiên, nhưng cũng có những chỗ đặc biệt cứ chất đống ở đó mãi, nếu không dọn dẹp, sẽ rất dễ xảy ra chuyện.
Từ khi tuyết rơi, cứ cách vài ngày bọn họ sẽ dọn tuyết đọng trên mái nhà một lần.
Đường Minh Sơn và anh hai Đường cùng lên mái nhà, Phong Ngọc Lan, Đường Văn Tuệ và Nguyên Khang đứng trong sân, vươn cổ nhìn lên, chỉ sợ bọn họ không cẩn thận bị trượt hay gì đó.
“Minh Sơn, bên phải anh có thứ gì đó, đừng giẫm lên.”
Phong Ngọc Lan nhìn thấy bên phải Đường Minh Sơn có gì đó màu xanh biếc, liền cao giọng nói.
“Là lá trúc.” Đường Minh Sơn trả lời, vươn tay ra, cho bọn họ nhìn thấy.
Phong Ngọc Lan thở phào nhẹ nhõm: “Chậm thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT