“Anh biết.” Đường Minh Sơn ôm cô thật chặt: “Bây giờ nó còn nhỏ, phải ngủ gần chúng ta. Sau này đến tuổi đọc sách rồi thì cho ngủ một mình, anh sẽ làm một cái giường nhỏ ở bên ngoài.”
Hoặc là nghĩ cách để đổi một căn nhà lớn hơn.
“Chuyện này để sau này rồi nói.” Phong Ngọc Lan khẽ cười: “Đi ngủ đi.”
Sáng hôm sau, mở cửa ra thấy mưa vẫn chưa tạnh, Phong Ngọc Lan bèn mặc thêm một bộ đồ cho Nguyên Khang.
Đường Minh Sơn che ô đi làm, chị dâu Triệu và chị dâu hai Ngô đưa con đến chơi.
Nhìn tấm ván gỗ dài và tấm rèm bằng vải bố, hai người rất thích thú.
“Chỉ cần vừa bước vào nhà chị là có thể nhìn thấy toàn bộ căn nhà, đồ vật của người lớn và trẻ con cũng nhiều, rất bừa bộn. Làm sao được như nhà của Ngọc Lan, sạch sẽ gọn gàng quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play