Thật ra thì lúc đó cũng có nhiều thím đỏ mặt cười nữa, nhưng mà Nguyên Khang không cảm thấy mình nói gì sai. Hồi còn ở quê, lúc bác hai đưa nó ra sống rửa chân, anh Xuyên tử còn thường xuyên so đo với cha mình xem ai đi tiểu xa hơn kìa.
Phong Ngọc Lan suýt nữa thì bị sặc. Đường Minh Sơn ở bên ngoài nhạy cảm quay lại nhìn vào nhà một cái, thấy mặt Phong Ngọc Lan đỏ bừng, Nguyên Khang vẫn còn đang nhỏ giọng nói cái gì đó. Anh biết ngay là thằng nhóc mất nết này đã kể chuyện kia ra rồi!
"Nguyên Khang!"
Cơ thể Nguyên Khang run lên một cái, quay đầu đã thấy mặt cha mình vừa đỏ vừa khó coi: "Đi ra đây trông lửa!"
Giữa trưa mà đi ra trông lò thì nóng phải biết.
Nguyên Khang lập tức giơ tay lên bóc đậu: "Con bận bóc đậu mà!"
"Minh Sơn, thôi bỏ đi, đừng nhắc tới nữa." Phong Ngọc Lan nín cười nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT