Ánh trăng đang sáng.
Dưới ánh trăng đó là hai người uống rượu.
Trong biệt việt của học đường, Bách Lý Đông Quân đang uống rượu với một người, chỉ có điều người này quay lưng về phía y. Trên bàn đặt một cái mặt nạ ác quỷ đỏ như máu, người nọ quay lưng về phía Bách Lý Đông Quân, đang uống liên tiếp từng chén một. Không bao lâu sau cả vò rượu đã bị hai người uống cạn. Nhưng hắn có vẻ không hề nôn nóng, vì chỗ Bách Lý Đông Quân còn nợ hắn rất nhiều vò rượu.
“Sau ngày hôm nay, ta sẽ không tới truyền thụ nội công cho ngươi.” Người nọ buông chén rượu, chậm rãi nói.
“Lạc Hoa Lưu Thủy, ta đã luyện xong rồi à?” Bách Lý Đông Quân hỏi.
Người nọ khẽ lắc đầu: “Làm gì có võ công nào gọi là Lạc Hoa Lưu Thủy, ta bịa ra đấy, môn công phu này là sư phụ ngươi sáng tạo ra, tên là Thu Thủy Quyết.”
“Thu Thủy Quyết?”
“Mùa thu khi nước dâng, cả trăm con sông đổ dồn ra Hoàng Hà, dòng nước mênh mông, tới nỗi đứng bờ bên đây nhìn qua bờ bên kia không phân biệt được bò với ngựa. Sư phụ ngươi vân du thiên hạ, mùa thu ngủ bên bờ sông lớn, ban đêm thì mơ mình đi xuống sông, trò chuyện với Hà Bá, Hải Thần, ngày hôm sau thì sáng tạo ra Thu Thủy Quyết này, dùng tự nhiên làm vật dẫn, như sông lớn cuồn cuộn không ngừng. Là ông ấy nhớ được giấc mơ và cảm ngộ đêm hôm đó, nhiều năm sau khi tinh thâm võ học, nhớ tới tình cảm ngày trước nên nhanh chóng sáng tạo ra Thu Thủy Quyết này.” Hắn uống một ngụm rượu, nhìn không trung: “Trong lòng ta, thiên hạ chỉ có ba người rưỡi là thần kỳ.”
“Ba người rưỡi nào?” Bách Lý Đông Quân bỗng thấy hứng thú.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT