“Lúc nam lúc bắc, ta đã chuẩn bị sẵn sàng để đánh với lũ cháu chắt Nam Quyết kia rồi, sao đột nhiên lại bảo chúng ta suất quân về bắc? Chúng ta đi một vòng quanh Bắc Ly à? Mà sao lại là ta đi chứ không phải tên Tiêu Nhược Phong kia? Từ khi lên làm Lang Gia Vương, cái gã này chẳng buồn để nhị sư huynh ta đây vào mắt.” Lôi Mộng Sát mặc giáp bạc vừa thúc ngựa vừa mắng chửi luôn mồm.
“Không phải đâu, ta nghe mấy vị công tử khác nói trong hành động vương gia được gọi là tiểu tiên sinh, đứng đầu trong học đường chỉ dưới Lý tiên sinh. Vị nhị sư huynh học đường nhà ngươi đâu có uy phong như ngươi nói.” Một vị tướng quân mặc giáp vàng trêu ghẹo. Ngân y Lôi Mộng Sát, kim giáp Diệp Khiếu Ưng, hai đại tướng quân tiếng tăm lừng lẫy bên cạnh Lang Gia Vương. Nhưng hôm nay cả hai đều không ở lại chiến trường Nam Quyết mà dẫn quân đi về phía bắc. Đương nhiên phương bắc cũng có quân đội, thế nhưng Tiêu Nhược Phong lại điều cả hai vị tướng quân mà mình tin cậy nhất về phía bắc.
“Nam Quyết và chúng ta cứ ba năm đánh một trận nhỏ, năm năm đánh một trận lớn, mười năm tử chiến một lần. Ta hiểu rõ tác phong hành quân của bọn họ như lòng bàn tay. Thế nhưng Man tộc ở phía bắc...” Trước khi đi Tiêu Nhược Phong vỗ vai bọn họ: “... bọn chúng mới thật là lang sói.”
“Sao bảo bên Bắc Man đất đai không thể trồng lương thực, chỉ có thể chăn nuôi, đến mùa đông là ăn không đủ no à?” Lúc đó Diệp Khiếu Ưng vuốt ve kim đao trên người, có vẻ khinh thường..: “Đúng vậy. Chính vì ăn không đủ no cho nên những người sống sót phải đánh bại rất nhiều người để đoạt lương thực. Thế nên mới là lang sói chân chính.” Lôi Mộng Sát cười khổ nói.
Có điều, tuy hai người phụng lệnh lên đường nhưng vẫn nửa tin nửa ngờ đối với chuyện mọi người sẽ suất quân xuôi nam. nhất là đi đường cả tháng rồi mà phía trước vẫn không có tin chiến sự nào, chuyện này càng ngày càng giống như nằm mơ nói mộng. Dù sao Man quốc luôn đứng ngoài quan sát Bắc Ly, một quốc gia còn chẳng được uống cháo lại đi xâm chiếm Bắc Ly cường thịnh phồn vinh?”
“Hay là đi vào thảo nguyên Bắc Man, ăn mấy con dê nướng rồi về?” Lôi Mộng Sát cười nói.
“Còn muốn ăn dê nướng nguyên con cơ đấy, chậm chút nữa khéo hoàng đế ở Thiên Khải Thành cũng bị nướng nguyên người.” Một giọng nói trêu ghẹo vang lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT