Xe ngựa của Nguyệt Khanh nhanh chóng đi về bắc, chẳng mấy chốc đã rời địa phận Cô Tô. Nhưng vừa rời Cô Tô, cô đã nhận được một con bồ câu đưa thư của môn nhân Thiên Ngoại Thiên. Cô đọc qua lá thư, nhíu mày.
“Tỷ tỷ, không ngờ ngươi lại xuất hiện vào lúc này. Bây giờ lại định đoạt lại quyền lực à? Có phải hơi muộn rồi không?”
“Ngươi quá coi thường Nguyệt Dao công chúa, thứ cô ấy muốn, không phải chỉ có quyền lực.” Một giọng nói uể oải đột nhiên vang lên, Nguyệt Khanh quay đầu lại, phát hiện Phi Ly đang tựa người vào xe ngựa, ngửa đầu uống một ngụm rượu.
“Ngươi hiểu rất rõ tỷ tỷ của ta?” Nguyệt Khanh hỏi.
“Khi còn bé mấy người chúng ta lớn lên cạnh nhau. Nguyệt Dao công chúa khác với chúng ta, cô ấy không muốn phục quốc.” Phi Ly nói đầy ẩn ý.
Nguyệt Khanh cười gằn: “Thật sao?”
“Cô ấy cảm thấy đối với di dân Bắc Khuyết hiện giờ, ở lại khu vực cực bắc là lựa chọn tốt hơn.” Phi Ly nói.
“Hoang đường.” Nguyệt Khanh khinh thường nói.
“Không, suy nghĩ của Nguyệt Dao công chúa không sai.” Phi Ly buông bình rượu xuống, thở dài một tiếng: “Đúng là nếu khởi xướng chiến tranh phục quốc, di dân Bắc Khuyết sẽ rất thảm.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT