Trong căn phòng, Bách Lý Lạc Trần tự rót cho Thái An Đế một chén trà.
Thái An Đế nhận lấy chén trà: “Chẳng phải trước đây ngươi nói ghét nhất là uống trà mà? Còn nói sống trên đời không có rượu là không được.”
“Già rồi.” Bách Lý Lạc Trần rót cho mình một chén. “Lúc trẻ thích rượu, nồng đậm, thẳng thắn. Nhưng không biết từ bao giờ lại bắt đầu thích uống trà. Đậm đà, có dư vị.”
“Ta cũng vậy.” Thái An Đế nhấp một ngụm trà: “Chúng ta, đều già rồi.”
Vài chục năm trước, hai người mỗi người một chén rồi xách đao ra trận, không ai biết có cùng về được không, giao sau lưng mình cho đối phương bảo vệ.
Bây giờ, hai người một là quân vương ngồi trên ghế rồng của Bắc Ly, một là quân hầu nhất phẩm danh chấn thiên hạ, trấn thủ một phương, nhưng mỗi người một ngụm trà, cách nhau ba bước, nói những lời đẩy ẩn ý, hoàn toàn quên đi chân tình ngày trước.
Bắt đầu từ lúc nào?
Là từ ngày hắn bắt đầu leo lên hoàng vị, hay là ngày cuối cùng hắn cũng giơ đao với huynh đệ tốt nhất của bọn họ?
Bách Lý Lạc Trần lặng lẽ suy nghĩ, ý nghĩ bỗng bay xa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT