“Thật không ngờ chỉ hai năm ngắn ngủi mà đã tới Thiên Khải ba lần.” Bách Lý Đông Quân nhận cây quạt xếp từ tay Nam Cung Xuân Thủy, ngồi trên ngựa khoan thai vung vẩy, giọng nói cũng đầy vẻ ‘xuân phong đắc ý’.
“Ta từng có một người bạn, cũng từng tới Thiên Khải ba lần. Một người một kiếm xông vào thành, ba ngàn thiết kỵ cũng không cản nổi.”
“Hắn xông vào thành làm gì, cũng cướp dâu à?”
“Lần đầu là uống rượu say, đánh cược với ta. Lần thứ hai là người bạn của hắn mất, là lỗi của hoàng đế, nên hắn muốn giết hoàng đế. Lần thứ ba, là để cứu ta.”
“Cái vụ giết hoàng đế ghê nha, có thành công không?”
“Không, nhưng ta biết lúc đó hắn có cơ hội, chỉ là tự hắn bỏ qua. Cho nên trước khi đi hắn để lại một vết kiếm trên cửa Chu Tước.” Nam tử trong xe ngựa cười nói.
“Thật muốn thấy vết kiếm ấy.” Tư Không Trường Phong thúc ngựa đi bên cạnh Bách Lý Đông Quân đột nhiên nói.
“Không thấy được đâu. Thời gian đổi dời, triều đại cũng thay, không còn ai nhớ kiếm của hắn. Nhưng mọi người vẫn nhớ bài thơ của hắn
- Mười bước giết một người, ngàn dặm không lưu dấu. Xong chuyện phủi áo ra đi, không để ý công danh gì!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT