“Hầu gia.” Tô Viện khẽ gọi, bàn tay cô chậm rãi đạt lên hông, dường như nơi đó giấu một vật.
Bách Lý Lạc Trần lại khẽ lắc đầu: “Đợi chút đã, Đông Quân nói có cứu viện, nó không phải như ngươi nghĩ.”
Tạ tam gia cười lạnh: “Tới giờ cứu viện còn chưa tới, thế thì có tới được không? Có tới kịp không?”
“Kịp, đương nhiên là kịp chứ.” Bách Lý Đông Quân nói như chém đinh chặt sắt: “Vì hắn chính là một cơn gió.”
Tạ tam gia đang định vung đao lại đặt tay xuống, lão gật nhẹ đầu với Bách Lý Đông Quân: “Được, ta cho ngươi một chút thời gian.”
Bách Lý Đông Quân sững sờ; “Một chút thời gian là bao lâu?” “Bằng thời gian một cơn gió từ cửa thành thổi đến đây.” Tạ tam gia chậm rãi nói.
Tô Viện nhìn Bách Lý Lạc Trần một cái, nói đầy ẩn ý: “Ông lão này có vẻ khinh địch.”
Bách Lý Lạc Trần mỉm cười: “Không phải hắn ta khinh địch mà là muốn vượt qua Đông Quân về mặt tâm cảnh. Sau khi thời gian một cơn gió qua đi, cứu viện còn chưa tới, như vậy không chỉ võ công của Đông Quân kém hắn mà khí thế trong lòng cũng tan đi, đến lúc đó chỉ là chuyện nâng đao hạ đao thôi.”
Bách Lý Đông Quân ngẩng đầu nhìn ra ngoài quán, cau mày.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play