“Tối nay trăng thật sáng, rất thích hợp để uống rượu.”
Bách Lý Đông Quân ngẩng đầu lên nhìn mặt trăng, rót một chén rượu rồi đưa cho Vương Nguyệt.
“Cũng thích hợp để ly biệt.”
Y nhẹ nhàng nói thêm một câu.
Vương Nguyệt giơ chén rượu lên, uống một ngụm, như đang suy nghĩ.
“Vương Nguyệt, tuy không nỡ, nhưng đã đến lúc cáo biệt rồi.” Bách Lý Đông Quân uống một ngụm, giọng nói đầy ý lạnh.
Vương Nguyệt đặt chén rượu xuống, thần sắc không đổi: “Thời hạn hai năm còn chưa tới, vì sao lại cáo biệt?”
“Lần trước cha tới chỗ này, ta và cha đã tán gẫu vài câu.” Bách Lý Đông Quân mỉm cười: “Ta hỏi thăm cha mấy câu, quả nhiên cha không biết gì về ngươi. Ngươi tới đây vốn không phải là ý của cha ta.”
Vương Nguyệt mỉm cười: “Ngươi phát hiện từ lúc đó cơ à?” “Thật ra ta đã phát hiện từ lâu rồi. Ngươi không giấu kỹ.” Bách Lý Đông Quân mỉm cười.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play