Thiên Khải Thành. Bách Hoa Lâu.
Đồ Nhị Gia ném một hạt lạc vào miệng, nhai vài cái mà chỉ thấy nhạt nhẽo vô vị, cuối cùng không nhịn được hỏi thiếu phụ đẫy đà bên cạnh: “Tử tỷ, hôm nay cô nương vẫn không ra đánh đàn à?”
Thiếu phụ đẫy đà mặc áo tím cười một tiếng, giơ quạt che mặt: “Ngày nào nhị gia cũng tới hỏi ta, ta cũng ngại trả lời. Mấy hôm nay tâm trạng cô nương không tốt, e là phải chờ thêm.”
Đồ Nhị Gia thở dài: “Chán quá đi mất.”
Thiếu phụ tới thổi nhẹ bên tai Đồ Nhị Gia: “Nhị gia à, trong Bách Hoa Lâu chúng ta có nhiều cô nương xinh đẹp như vậy, không nghe nhạc được... thì có thể ăn mặn mà...”
Đồ Nhị Gia nghe vậy giật nảy mình, toàn thân run rẩy: “Khó lắm khó lắm. Đồ Nhị Gia ta luôn giữ mình thanh bạch trinh trắng, nếu ăn mặn ở đây, bị Phong cô nương biết được, sau này có chịu gặp ta không?”
“Trinh trắng á?” Thiếu phụ áo tím mỉm cười.
“Ít nhất chưa từng ăn mặn trong Bách Hoa Lâu.” Đồ Nhị Gia chột dạ, vội vàng bổ sung.
Thiếu phụ áo tím đứng dậy: “Thôi được, thế thì nhị gia cứ ở đây uống rượu ăn lạc nhé. Còn Phong cô nương kia, cho dù ngươi còn trinh trắng hay đã trải trăm trận, đều không... tới gặp ngươi đâu.” 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play