Cảnh Ngọc vương phủ. Trà đã uống ba chén.
Cảnh Ngọc Vương đang định rót tiếp nhưng Bách Lý Thành Phong lại xua tay: “Nói đến đây thôi.”
Cảnh Ngọc Vương sửng sốt, gật nhẹ đầu mỉm cười: “Được. Thế tử gia đúng là người hào sảng.”
Bách Lý Thành Phong nhìn Tiêu Nhược Phong: “Lang Gia Vương ra ra vào vào mấy lần, chuyện bên ngoài không được thuận lợi à?” Tiêu Nhược Phong lắc đầu cười: “Khiến thế tử cười chê rồi.”
“Ảnh tông là thế lực rất quan trọng, còn quan trọng hơn người thường tưởng tượng nhiều. Cảnh Ngọc Vương đừng bỏ qua.” Bách Lý Thành Phong nói khẽ.
“Năm xưa hoàng đế bệ hạ đích thân ban hôn, tác hợp cho con gái lớn của Diệp tướng quân là Diệp Huân Nhiên với thế tử gia. Nhưng cuối cùng thế tử gia không chịu nghe lệnh, cưới Ôn gia Ôn Lạc Ngọc xuất thân từ giang hồ. Lúc đó có tính trước được kết cục của phủ tướng quân không?” Cảnh Ngọc Vương nói đầy ẩn ý.
Tiêu Nhược Phong biến sắc, không biết vì sao huynh trưởng lại đột nhiên nói những lời phạm vào đại kỵ như vậy.
Bách Lý Thành Phong thần sắc không đổi: “Ta và Huân Nhiên quen nhau từ nhỏ, hai bên chỉ coi nhau như huynh muội, chưa bao giờ có tình cảm nam nữ. Còn khi gặp Lạc Ngọc lần đầu tiên, ta đã thề cả đời này không cưới ai ngoài nàng ấy.”
“Nếu thế tử kết hôn là vì tình cảm, vậy vì sao lại nghĩ bản vương tư lợi như vậy” Cảnh Ngọc Vương cười nói: “Đúng là bản vương vốn có mục đích, nhưng lần đầu gặp nàng ấy, bản vương đã hạ quyết tâm rồi. Cửu đệ, chuyện bên ngoài không thể có sơ suất gì!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play