Thiên Ngoại Phi Tiên là chiêu thức đã thất truyền từ lâu, theo như truyền thuyết, nó thánh khiết như áng mây trắng trên bầu trời xanh.
Chiêu kiếm này từ trên cao đánh xuống, khí thế hùng vĩ mà lại cực kỳ nhanh chóng, kiếm khí lạnh lẽo thấu xương, mang theo sự sắc bén đáng sợ tới mức không thể ngăn cản! Một luồng kiếm quang bay nghiêng tới, như tia chớp lóe lên, như cầu vồng vắt ngang bầu trời. Phải là người tuyệt thế mới có thể sử dụng chiêu kiếm tuyệt thế như vậy.
Bách Lý Đông Quân còn có bản lĩnh này.
Tư Không Trường Phong giật mình, Lạc Hà càng kinh ngạc, nếu thật sự là Thiên Ngoại Phi Tiên, vậy hai người cùng ra tay cũng chẳng cản nổi.
Trong Tuyết Nguyệt thành, một thiếu niên áo xanh ngồi trên lầu cao hóng gió bỗng mỉm cười, ngửa đầu uống một ngụm rượu, cười nói: “Thiên Ngoại Phi Tiên, ta cũng không biết.”
Bách Lý Đông Quân xuất kiếm từ tây đến, khí thế hùng hổ, chân đạp trên tường, đang định lao tới nhưng đột nhiên cổ ngặt sang một bên, ngã từ trên tường xuống đất.
Lạc Hà ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một cô gái áo đỏ cầm kiếm quét ra, một luồng kiếm khí dẹp yên cả Hạ Quan thành. Cô đứng trên tường quát khẽ: “Cấm đi lại ban đêm, đừng làm ồn!”
Bách Lý Đông Quân ngã nhào vào trong sân, ngẩng đầu nhìn cô gái áo đỏ, vẫn còn thấy sợ hãi và thán phục trước sự bá đạo của chiêu kiếm vừa rồi, lẩm bẩm: “Tiên sinh đã lợi hại rồi, cô gái mà ông ấy thích của lợi hại đến vậy à.”
Lạc Hà thấy Lạc Thủy áo đỏ, lập tức giấu đao đi, khổ nỗi đao quá lớn, trong sân lại trống không, đành đỏ mặt cúi đầu: “Chị.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT