Chuyện Vũ Sinh Ma cầm kiếm vào Nam Quyết đã đồn đại khắp Nam Quyết, cũng nhanh chóng đồn sang Bắc Ly.
Ngay cả Bách Lý Đông Quân trong con đường núi cũng nghe thấy vài người giang hồ tình cờ gặp được thảo luận nhiệt liệt về chuyện này. Y vừa mừng vừa sợ, sợ là vì Diệp Đỉnh Chi vừa về Nam Quyết lại gặp cường địch như vậy, mừng là vì ít nhất cũng nghe được tin của Diệp Đỉnh Chi.
“Nam Cung huynh, Kiếm Tiên Vũ Sinh Ma là người như thế nào?”
Bách Lý Đông Quân cắn một miếng quả dại, tựa người vào xe ngựa nói đầy ẩn ý.
“Vũ Sinh Ma. Trước đây hắn có tên là Vũ Cuồng Đồ, vì hắn rất ngông cuồng, rất kiêu ngạo. Khi trẻ tuổi hắn từng xông xáo giang hồ, đã chiến thắng rất nhiều người có võ công hơn xa hắn, tất cả là dựa vào sự ngông cuồng của hắn. Đáng tiếc hắn gặp phải Lý tiên sinh,
Lý tiên sinh còn ngông cuồng hơn hắn.” Nam Cung Xuân Thủy gõ nhẹ tay lên tấm ván gỗ, nhìn về phía Nam Quyết.
Bách Lý Đông Quân bất đắc dĩ: “Ngươi không cần khen đi khen lại bản thân như vậy đâu.’
Nam Cung Xuân Thủy lắc đầu: “Ta khen Lý tiên sinh chứ không phải khen bản thân. Kiếp này ta sẽ là một thiếu niên nhẹ nhàng nho nhã, không phân ưu cho thiên hạ, chỉ cúi người vì mỹ nhân.”
“Ngươi đã một trăm tám mươi tuổi rồi, còn muốn mỹ nhân? Đúng là không sợ gãy eo.” Mấy ngày nay Bách Lý Đông Quân đã dần dần không coi người trước mặt là Lý tiên sinh, chỉ coi như Nam Cung Xuân Thủy tuổi tác xấp xỉ bản thân.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play