Bảy chén rượu Tinh Dạ được xếp thành một dọc, mọi người ngóc đầu nhìn vào trong chén, không khỏi phát ra tiếng trầm trồ. Nhưng Bách Lý Đông Quân liếc mắt một cái, lại lắc đầu nói: “Có vẻ còn kém một chút.” Y suy nghĩ, vung ống tay áo, vị trí mấy chén rượu đột nhiên thay đổi.
Lôi Mộng Sát từ tầng hai nhìn xuống ‘ồ’ lên kinh ngạc: “Đây là... Bắc Đẩu Thất Tinh.”
“Bảy bình rượu Tinh Dạ. Thiên Xu, Thiên Toàn, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương, Dao Quang, mời ngài uống thử.” Bách Lý Đông Quân cười nói.
Tuân tiên sinh nhìn bảy bình rượu này, đôi mắt hơi híp lại: “Bảy bình rượu Tinh Dạ...”
“Lão tiên sinh từng uống rượu này chưa?” Nguyệt Nha cô nương hỏi.
Tuân tiên sinh lắc đầu: “Chỉ nghe nói thôi.”
“Rượu mà cả Tuân tiên sinh cũng chưa từng uống, đúng là khiến ta hứng thú.” Tiêu Nhược Phong khẽ cười: “Chẳng qua đây mới chỉ có một phần rượu, Bách Lý Đông Quân, thế này có keo kiệt quá không?’
“Đương nhiên cả ba vị đều có.” Bách Lý Đông Quân mỉm cười, tiếng trầm trồ đã đủ nhiều rồi, tiếp đó mọi người bàn luận càng thêm khoa trương. Y lấy chén rượu trong bọc ra, thành thật rót thêm hai phần nữa: “Ba vị, mời uống.”
Tuân tiên sinh giơ tay ra đầu tiên, cầm lấy chén Thiên Xu đầu tiên, chậm rãi nhấp nháp. Ông đã già cả, mỗi động tác đều hơi run rẩy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play