Ai cũng muốn bước lên đỉnh cao.
Vì chỉ khi bước lên đỉnh cao mới có thể quan sát chúng sinh trong thế gian, mới có thể hưởng thụ khí thế ngạo nghễ áp đảo thiên hạ. Nhưng võ học ra sao mới là đỉnh cao?
Bách Hiểu Đường có nói: Đại cảnh tiêu dao, giơ tay là chạm tới trời, không thấy chúng sinh, không thấy thiên địa.
Chỉ khi tới cảnh giới Đại Tiêu Dao mới có thể nói tới đỉnh cao của võ đạo, thậm chí chỉ cần duỗi tay ra, cố gắng một chút là thấy được đỉnh cao chân chính.
“Nhưng mọi người quên mất một câu, không thấy chúng sinh, không thấy thiên địa. Người đạt tới Tiêu Đao Đại Thiên Cảnh, trong mắt chỉ còn bản thân.” Lý tiên sinh của học đường xoay người nhảy từ trên cây xuống, tiện tay bẻ một cành.
“Chẳng phải trước nay ngươi không ưa Bách Hiểu Đường à? Sao lại để ý tới lời của họ như vậy?” Nữ nhân kia đánh xong một bài, ngẩng đầu lên nhìn Lý tiên sinh.
“Tuy Bách Hiểu Đường rất đáng ghét, nhưng lời nói vẫn có đôi chút đạo lý.” Lý tiên sinh vung nhánh cây. “Tô Lễ, kiếm của ta ra sao?” 
“Thế mà đòi gọi là kiếm?” Tô Lễ khịt mũi coi thường
“Thôi, có nói với ngươi cũng bằng không.” Lý tiên sinh vẫy tay, cầm nhánh cây kia bước ra ngoài.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play