Không Đơn Độc

Chương 2: Vô sỉ


2 tháng

trướctiếp

Một trận gió mạnh thổi qua, một thân ảnh màu xanh lục đang chắn trước người cô, Cố Hiểu Thần dừng bước chân lại. Cô ngước mắt, dùng dáng vẻ bình tĩnh nhất của mình mà nhìn người trước mặt.

Cái không khí này dường như đang bao trùm nơi đây, ngay cả hai người Thái Tịnh Di và Thẩm Sổ cũng dừng chân lại. Khí thế của Liễu Duệ quá áp bách người khác, làm cho ngay cả hô hấp của hai người cũng cứng đờ.

Cố Hiểu Thần đối mặt với anh, suốt mười giây, không ai mở miệng nói với ai câu nào.

Cảnh tượng này rất quen thuộc, tựa như cảnh tượng nộp bài thi năm nào.

Cảnh tượng lúc đó, giữa bọn họ cũng là bốn mắt nhìn nhau. Nhưng khi đó cô tươi cười rực rỡ, còn anh là sự lạnh nhạt lạnh lùng.

Giơ tay ra mãi không thấy đối phương tự giới thiệu, cô tự hỏi luôn: “ Cậu thì sao ? Cậu tên là gì ? ”

Anh cầm sách vở lên, chỉnh lại kính sát vào mắt, sau đó không thèm quan tâm tới cô.

Nhiều năm về sau, vẫn trong cảnh tượng đó, nhưng cô lại bước chân lên, trong chớp mắt như muốn bước qua anh. Khi đó, khuỷu tay cô bị một lực lớn phía sau giữ lại, ngăn không cho đi.

Cô dừng bước, trong đôi mắt đen nhánh thấy được sự run rẩy. Cô hết vặn lại xoay cánh tay để trốn thoát khỏi bàn tay anh, nhưng dù cô có giãy dụa thế nào cũng không thoát ra được, ngược lại, anh còn nắm chặt hơn.

Thái Tịnh Di và Thẩm Sổ đi phía sau thấy thế, trong lòng có hơi dao động, họ đưa mắt nhìn nhau.

Một lúc sau, Cố Hiểu Thần thôi không giãy dụa nữa, cô lấy lại sự lạnh nhạt thường ngày, bình tĩnh đưa mắt nhìn bàn tay vẫn nắm chặt tay cô không buông. Xương khớp rõ ràng, làn da màu đồng, ngay cả gân tay cũng lộ ra.

Sự im lặng kéo dài. Bỗng, điện thoại mà Thẩm Sổ đang đeo trên cổ đổ chuông, là Diệp Cựu Mạch gọi. Vừa nghe chưa được mấy câu, sắc mặt Thẩm Sổ đã trầm xuống, bất chấp cái không khí gượng gạo này, nói một cách nôn nóng: “ Giáo sư Diệp nói đã có bệnh nhân xuất hiện hiện tượng xuất huyết sau phẫu thuật, muốn chị tới phòng phẫu thuật ngay. ”

Cố Hiểu Thần nghiêng đầu, nhìn Thẩm Sổ đang nhăn mày lại. Lúc mà Thẩm Sổ tới tìm cô, cô đã đoán ra được là hậu quả này.

Không chần chừ thêm được nữa, cô đưa mắt nhìn bàn tay như gông xiềng đang nắm chặt tay mình, mở lời nói câu đầu tiên: “ Buông tôi ra trước đã, có một cuộc phẫu thuật. ”

Anh do dự một lát rồi buông tay ra, hỏi cô: “ Khi nào kết thúc ? ”

“ Không biết. ” Nói đoạn, đôi mắt lạnh lùng của cô nhìn sâu vào con ngươi đen như mực của anh, cuối cùng cô cũng không né tránh nữa.

Anh tránh người qua một bên, nhường đường, thanh âm trầm thấp: “ Mau đi phẫu thuật trước đi. ”

**

Lúc đi ra khỏi phòng phẫu thuật, Cố Hiểu Thần xoay xoay phần cổ cứng đờ của mình. Diệp Cựu Mạch đi ra ở phía sau gọi cô lại, cô xoay người nhìn Diệp Cựu Mạch một cái, hỏi: “ Có việc gì sao ? ”

Diệp Cựu Mạch cười khẽ, hắn xoay xoay cổ tay rồi nói với cô: “ Lục Hằng đồng ý để cho em vào tổ, hơn nữa cũng đồng ý cho tham gia phẫu thuật. ”

Dựa vào quan hệ của Lục Hằng và Diệp Cựu Mạch, cô cũng không thấy chuyện này có gì đáng kinh ngạc, cô cười nhẹ rồi nói một câu khách sáo: “ Cảm ơn sư huynh. ”

Diệp Cựu Mạch nở nụ cười ôn hòa, cong cong môi: “ Khách sáo rồi. ” Sau đó, hắn chỉ chỉ vào điện thoại cô đang đeo trên cổ, nhắc cô một câu: “ Tắt máy. ”

Cố Hiểu Thần cúi đầu nhìn điện thoại mình, rồi cười khổ một tiếng: “ Xin lỗi. ” Chả trách, Thẩm Sổ lại phải chạy tới tìm cô.

“ Đi về nghỉ ngơi chút đi, nhìn sắc mặt em không tốt lắm. ”

Cô hơi gật đầu, xem như là đồng ý.

Lúc cô đi ra khỏi bệnh viện, anh đã lái xe một chiếc xe Jeep tới, dừng trước mặt cô, đây là xe quân dụng. Anh hạ cửa sổ xe xuống, để lộ ra khuôn mặt lạnh lùng: “ Lên xe. ”

Cô đưa mắt nhìn anh trong khoảng một giây, cũng chẳng ra vẻ xấu hổ, cứ thế mà lên xe.

Cả đường yên lặng, anh không hỏi địa chỉ, chỉ lo lái xe.

Sắp tới chỗ rẽ, cô sợ anh đi nhầm đường nên nhắc một câu: “ Rẽ phải. ”

Rẽ phải xong, anh gia tăng tốc độ, rất nhanh hai người đã đi tới một ngã tư đường, cô lại nhắc nhở thêm: “ Rẽ trái đi, sau tới chỗ đèn giao thông bên trên thì rẽ phải. ”

Anh vẫn yên lặng lái xe, không nói lấy nửa lời. Sau khi rẽ ở chỗ đèn giao thông xong, cô đang muốn nhắc anh tiếp thì anh đã mở miệng, nói chính xác địa chỉ nhà của cô: “ Lục Cảnh Hồng Loan(3). ”

(3)Lục Cảnh Hồng Loan: Là một khu nhà ở cao cấp tại Thâm Quyến, được xây dựng bởi tập đoàn Lục Cảnh. Đây là khu nhà ở cao cấp được xây dựng bởi 20 năm kinh nghiệm của tập đoàn Lục Cảnh. Lục Cảnh Hồng Loan trở thành một khu trung tâm cao cấp mới phía Bắc. Muốn tìm hiểu thêm các bạn có thể search Baidu với từ khóa “绿景虹湾”

Trong mắt cô như có gợn sóng lăn tăn, theo bản năng cô quay lại nhìn anh một cái.

Chiếc xe quân dụng Jeep dừng lại ở dưới tòa nhà Lục Cảnh Hồng Loan. Bởi vì chiếc xe này khác hẳn so với những chiếc xe khác đỗ quanh đây nên nó nhanh chóng hấp dẫn sự chú ý của mấy cụ ông đang ngồi đánh cờ, nói chuyện phiếm ở dưới gốc cây. Mấy ánh mắt khác thường liếc tới đây, tiện thể thảo luận xem người ngồi trong xe là ai.

Cô xuống xe, dẫm lên đám lá thu rụng dưới đất. Lúc này, cửa sổ xe bên ghế lái hạ xuống, cô gật đầu với anh, nói một câu khách sáo với anh: “ Cảm ơn. ”

Anh gật gật đầu, ngón trỏ không tự chủ được mà gõ gõ lên tay lái, thanh âm có chút nặng nề: “ Ngủ một giấc đi. ” Nói xong, anh dẫm chân ga, nhanh nhẹn bẻ lái, cứ thế mà rời đi.

Đám lá rụng dưới chân bị bánh xe nghiền lên, lại bay thêm mấy vòng rồi không cam lòng mà dừng lại.

Động tác gõ gõ ngón trỏ lên tay lái lúc nãy của anh vẫn còn hiện rõ trong đầu cô, hành động của anh giống như năm đó, khi hai người còn yêu nhau. Biểu tình, giọng nói cũng không thay đổi, câu dặn dò nhàn nhạt khi nãy cũng vô cùng quen thuộc.

Tựa như, bọn họ chưa bao giờ rời xa nhau.

Nhìn chằm chằm theo chiếc xe Jeep vừa mới rời đi, cô nhíu mày lại.

Rốt cuộc anh có biết không, có biết là bọn họ đã chia tay rồi, vào năm năm trước.

“ Ở phòng bệnh nào ? ”

“ 312, mau tới đó nhanh đi…”

“ Đi đi đi, mau đi xem. ”

Một đám y tá nhanh chóng chạy tới phòng bệnh 312. Đúng lúc đó, Diệp Cựu Mạch đang đi kiểm tra phòng 312, kiểm tra xong, hắn khép bệnh án lại rồi đưa mắt nhìn thân ảnh cao lớn đang đứng bên cửa sổ, gọi một tiếng: “ Liễu trưởng quan. ”

Liễu Duệ xoay người lại, khoanh tay trước ngực, từ đôi mắt đen nhánh tới cặp lông mày rậm đều toát ra khí chất uy nghiêm của một người quân nhân.

Ở bên ngoài phòng bệnh có vài y tá đã túm tụm lại, họ nhìn thấy trong phòng có một anh quân nhân đẹp trai muốn điên lên được. Họ kích động tới nỗi sôi nổi thảo luận với nhau khe khẽ.

“ Người quân nhân kia lớn lên thật là đẹp trai. ”

“ Mấy người có cảm thấy anh ấy giống một minh tinh nào đó không ? ”

“ Tôi thấy anh ấy không giống minh tinh, nhìn anh ấy giống như một anh chàng cao phú soái(1) bước ra từ trong ngôn tình vậy. ”

(1)Cao phú soái: Cao lớn – giàu có – đẹp trai.

“ Không biết bố mẹ anh ấy trông như nào nhỉ… ”

“ Còn cần quan sát thêm, nhưng với tình huống ổn định như hiện tại thì sẽ nhanh chóng làm cuộc phẫu thuật thứ hai thôi. Sau đó, nếu khôi phục sức khỏe tốt thì tầm một tháng sau là có thể xuất viện. ” Diệp Cựu Mạch nói.

Liễu Duệ gật gật đầu, sau đó anh hỏi Triệu Tiền Tiến: “ Đã thông báo cho chị dâu chưa ? ”

“ Ngày kia chị dâu sẽ tới Bắc Kinh. ”

“ Sắp xếp thời gian tới sân bay đón người đi. ”

Triệu Tiền Tiến nhận lệnh, sau đó lưu loát chào theo nghi thức quân đội: “ Rõ! ”

Liễu Duệ và Diệp Cựu Mạch cùng nhau ra khỏi phòng bệnh, trên hành lang vắng vẻ, tiếng bước chân nghe càng nặng nề hơn, bỗng nhiên, Liễu Duệ hỏi: “ Ai là bác sĩ phẫu thuật cho Ly Thu ? ”

Diệp Cựu Mạch hơi gật đầu, nói như vô tình nhắc tới: “ Cô ấy làm. ”

Cô ấy ở đây, không phải ai khác mà chính là Cố Hiểu Thần.

Tay cầm mũ của Liễu Duệ cứng đờ, chỉ nửa giây sau, anh nhắm hờ mắt lại, rơi vào im lặng.

“ Cô ấy có biết cậu đang ở Bắc Kinh không ? ” Diệp Cựu Mạch hỏi.

“ Có. ” Thanh âm Liễu Duệ nhàn nhạt, nghe không ra được cảm xúc của anh: “ Trước đó mới gặp nhau ở bệnh viện. ”

Diệp Cựu Mạch cũng không cảm thấy kinh ngạc lắm, hắn đút hai tay vào trong túi áo blouse trắng, do dự một lúc rồi mở miệng: “ Vậy sao nha đầu đó không chịu cùng cậu trở về Bắc Kinh ? ”

Liễu Duệ nghiêng đầu nhìn vào mắt Diệp Cựu Mạch, bình tĩnh không một gợn sóng, đúng là không nhìn ra được sơ hở gì, chỉ có tròng mắt để yên không nhúc nhích kia đã bán đứng hắn. Bỗng nhiên, Liễu Duệ cười nhạt một tiếng: “ Ly Thu ở đây, cô ấy sẽ về. ”

Nghe thấy câu trả lời, Diệp Cựu Mạch đưa mắt nhìn lên, sau đó cười tự giễu.

Đúng thật là, Ly Thu ở đây, cô ấy sẽ trở về.

Giống như là, hắn đang hỏi một vấn đề rất buồn cười vậy.

Lúc này, Cố Hiểu Thần đi tới từ bên kia hành lang, bước chân cô dồn dập, còn cô thì cúi đầu mải mê xem tờ giấy xét nghiệm cùng với ảnh chụp X-Quang, cô xem một cách chuyên chú, nghiêm túc. Nhưng, bỗng nhiên cô cảm nhận được một ánh mắt đen nhánh đang nhìn về phía mình, theo bản năng cô ngẩng đầu lên. Khi cô nhìn thấy cặp mắt đen nhánh kia, bước chân cô dừng lại.

Liễu Duệ đưa mắt nhìn xuống dưới, tầm mắt anh dừng trên tờ đơn xét nghiệm trong tay cô, anh lạnh nhạt nói một câu: “ Như thế không tốt cho mắt đâu. ”

Những lời này, nếu để Diệp Cựu Mạch nghe thì sẽ không hiểu, nhưng là Cố Hiểu Thần nghe thì cô sẽ hiểu.

“ Đang đi đường mà đọc sách cũng không tốt cho mắt. ” Nói xong, Cố Hiểu Thần lấy luôn cuốn sách Liễu Duệ đang cầm trong tay.

Anh nhăn mày lại, ánh mắt nhìn về phía cô hiện rõ lên sự không vui, anh đưa tay về phía cô, giọng nói vừa khách khí vừa xa cách: “ Mau đem sách trả lại cho tôi. ”

Cố Hiểu Thần nghe xong còn cố ý giấu quyển sách đó vào bên trong áo khoác đồng phục, nói với giọng khiêu khích: “ Có bản lĩnh thì cậu tới đây lấy đi. ”

“ Vô sỉ. ” Anh lạnh nhạt nhăn mày một cái, sau đó anh xoay người định rời đi, không muốn dây dưa với cô.

Thấy anh chẳng có chút lưu luyến nào mà xoay người muốn rời đi đã chọc cho Cố Hiểu Thần nóng nảy. Cô vội vàng lấy quyển sách đó ra, cô đuổi theo anh, vừa chạy vừa kêu: “ Trả cậu này, trả cậu này. ”

Liễu Duệ giả bộ như không nghe thấy, cứ thế đi thẳng.

Cô vô cùng nóng nảy. Cô nhanh chóng chạy tới trước mặt anh, ngăn không cho anh rời đi, sau đó cô đẩy mạnh quyển sách đó vào trong lồng ngực anh, tức giận trừng mắt nhìn anh một cái: “ Cậu, cậu… ” Nhất thời cô chẳng biết dùng từ nào để hình dung anh, nghẹn một lúc mới thốt ra được một câu: “ Đúng là không hiểu sự hài hước của tôi. ”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp