Điều buồn cười nhất là cô lại còn muốn làm bạn với bọn họ.
Cô có xứng không? Vừa rồi nghe Cảnh Dương nói, sáng nay cô còn ngồi xe chuyên dụng đến, chắc lại muốn khoe khoang.
Bạch Thốc không để ý đến lời của Phí U, bước đến chỗ ngồi của mình.
Trong lúc đó, có người cố ý đưa chân ra để làm vướng Bạch Thốc, nhưng Bạch Thốc thản nhiên đạp lên chân đó mà đi qua.
Kẻ đó mang giày hở mu bàn chân bị Bạch Thốc đạp một cái, liền hét lên thảm thiết như bị chọc tiết, vừa hét vừa chửi Bạch Thốc: “Cô mù à? Không thấy đạp lên người tôi à? Mau quỳ xuống xin lỗi.”
Ánh mắt Bạch Thốc dừng lại trên dòng chữ viết bằng phấn trên bàn. Phấn rất dễ lau đi, nhưng cô chẳng muốn làm chút nào.
Cô ngẩng đầu, chỉ vào dòng chữ trên bàn, hỏi: “Ai làm?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play