Hai người tán dương nhau một hồi, sau khi Nữ Hoàng rời đi, Nguyên Thái Phó mới bước đến nói chuyện với Bạch Thốc: "Tiểu Thốc, hôm nay ngươi thể hiện rất tốt, mẫu thân rất vui mừng."
Nói xong, Nguyên Thái Phó còn cảm thấy có chút áy náy.
Nếu như bà quan tâm đến đứa con gái này nhiều hơn lúc trước, thì có lẽ nó đã không bị mọi người ở kinh thành chế nhạo đến như vậy.
Bạch Thốc không nói thêm lời nào. Con người vốn dĩ thực dụng, khi ngươi không tốt, chẳng ai để ý tới ngươi; đến khi ngươi tốt lên, thì mọi người lại hăm hở muốn chia phần.
Nửa canh giờ sau, Nguyên Hi mới quay về. Đi cùng nàng còn có vài người khác. Khi vừa nhìn thấy Bạch Thốc, Nguyên Hi hận không thể lao đến bóp chết nàng.
Nàng thực sự chưa bao giờ gặp một kẻ vô liêm sỉ đến thế, lấy hết đồ của nàng thì thôi, còn giả bộ tử tế cảm ơn trước mặt nàng. Cảm ơn xong rồi, nàng còn tưởng đối phương sẽ đi, nhưng không ngờ lại dẫn theo Sở Phi Linh, quay lại bắn thêm cho nàng một mũi tên.
Giờ nghĩ lại mũi tên đó, da đầu của Nguyên Hi vẫn còn tê dại, thậm chí tay nàng còn run rẩy không ngừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play