*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Buổi chiều, khi Khưu Thành cùng A Thường tỉnh lại sau một giấc ngủ dài, thời gian đã hơn hai giờ. Hai người tùy tiện ăn chút gì, liền chạy lên trên lầu điều chỉnh góc độ cho mấy cái gương, rồi lại lên sân thượng phơi nắng đám côn trùng mới bắt về tối hôm qua.

Côn trùng chất tràn đầy ba lượt xe ba bánh, nếu đem phơi khô là có thể đủ cho lũ gà và chuột đồng trong nhà ăn hảo một trận. Về phần đám cá trích, Khưu Thành quyết định vẫn nên cho chúng nó ăn trùng còn tươi mới, miễn cho đến thời điểm ăn xong rồi nguy hiểm tính mạng.

Làm xong mấy chuyện này, Khưu Thành cũng không muốn làm gì khác trong hôm nay. Thế là cậu liền quay về phòng khách nhà mình cân nhắc về chuyện biến đổi  Tụ Linh trận.

Ấn theo “Mộc Tu bút kí”, Tụ Linh trận vẫn có thể linh hoạt vận dụng được. Hồi trước Khưu Thành chỉ rập khuôn theo nội dung trên sách, khống chế giới hạn mức độ Tụ Linh trận, nên mới không có bỏ nhiều thời gian đi nghiên cứu nó.

Hiện tại Khưu Thành đã đụng phải một vấn đề, đó là cậu không biết làm thế nào để đả thông hai Tụ Linh trận liền kề hợp thành một thể.

Bởi vì cậu mỗi ngày đều phải lên tầng mười lăm đả tọa, nhưng khi sinh hoạt làm đồ ăn thức uống lại phải xuống tầng mười bốn, đến đến đi đi như vậy cậu cảm giác có chút phiền phức. Nếu linh khí ở căn hộ 1406 cùng tầng mười lăm có thể tự do lưu chuyển thì tốt biết mấy. Cứ như vậy, cậu về sau sẽ không cần phải trèo lên trèo xuống nữa.

Khưu Thành làm qua không ít thử nghiệm, tất cả đều lấy sự thất bại để chấm dứt. Cậu mới đầu định mở một lỗ hổng giữa hai Tụ Linh trận, để linh khí có thể tự do lưu thông. Thế nhưng khi lỗ hổng kia xuất hiện, Tụ Linh trận thường sẽ thất bại theo vì nó không còn đủ lực lượng để tụ tập linh khí. haehyuk8693

Kế đến, cậu lại nảy ra ý để cho hai Tụ Linh trận chồng chéo tương giao với nhau ở một mức độ nhất định, thì lại phát hiện giữa hai Tụ Linh trận cũng sẽ không vì chuyện tương giao mà lưu thông linh khí qua lại. Rốt cục, chúng nó vẫn là hai Tụ Linh trận độc lập, hơn nữa Tụ Linh trận tương đối cường đại hơn còn có thể hấp thu linh khí bên trong Tụ Linh trận yếu nhược hơn.

Sau khi trải qua vô số lần thất bại, Khưu Thành rốt cuộc đã có điểm minh bạch. Vô luận cậu bố trí như thế nào, hai Tụ Linh trận vẫn chỉ là hai Tụ Linh trận riêng biệt. Bản thân cậu có thể căn cứ nguyên lý của nó tiến hành các loại vận dụng xảo diệu, nhưng lại không thể khiến hai Tụ Linh trận biến thành một, chỉ có linh khí trong một Tụ Linh trận đồng nhất mới có thể tự do lưu thông. Bởi vậy, cậu cũng chỉ tận sức với việc khai phá một số hình dạng quái dị của Tụ Linh trận.

Về hình dạng lớn bé hay cách bố trí của Tụ Linh trận, trong “Mộc Tu bút kí” cũng có đề cập qua sơ lược, thế nhưng lại không có cái nào thích hợp với tình huống hiện tại của Khưu Thành cả.

Khưu Thành căn cứ những gì ghi lại trong “Mộc Tu bút kí”, tinh tế cân nhắc các loại hình dạng bố trí Tụ Linh trận cùng quy luật đặt cơ thạch, tác dụng ban sơ của mỗi một khối cơ thạch trong Tụ Linh trận. Qua nhiều lần mày mò, cậu cuối cùng cũng lần ra được quy luật của nó.

Vì lý do an toàn, cậu chỉ dùng mấy khối ngọc vỡ để trên giá gỗ làm thực nghiệm trước. Ở hai tầng trên dưới của giá gỗ, cậu sẽ ấn theo hình dạng Tụ Linh trận mình muốn bày mà đặt ngọc nát lên, cuối cùng mới đem lòng bàn tay thò vào trong trận pháp, tinh tế cảm thụ linh khí dao động trong trận. Rất nhanh, cậu liền phát hiện lần thử nghiệm này của mình đã thành công.

Xác nhận biện pháp này có thể thực hiện, Khưu Thành thật cao hứng. Lúc này cậu liền dùng chính ngọc thạch mình mới luyện ra gần đây, bố trí một Tụ Linh trận nối liền căn hộ 1406 cùng toàn bộ tầng mười lăm. Đợi trận pháp này bố trí xong, đồng thời xác định nó có thể vận hành, cậu mới thu lại Tụ Linh trận ở tầng mười lăm.

Hoàn thành việc bố trí Tụ Linh trận xong, đến đêm, Khưu Thành lại quay về vị trí đả toạ của mình. Không cần lên lầu xuống lầu, quả nhiên bớt được rất nhiều việc, tâm tình cậu cũng theo đó thông thuận theo, quá trình tu hành lại càng làm ít công to.

Hiện tại, chỉ còn vấn đề của mấy cây nhân sâm là chưa giải quyết được. Theo khí trời ngày càng nóng bức hơn, mấy cây nhân sâm ở tầng mười lăm cũng thoạt nhìn càng ngày càng không có tinh thần. Khưu Thành cũng không xác định được chúng nó còn có thể kiên trì tiếp được bao lâu nữa!? p2haehyuk.wordpress.com

Còn bên phía Thẩm Tinh, công tác thu mua tầng mười bốn cũng tiến hành không được thuận lợi. Ngược lại với suy đoán, có mấy chủ hộ đã nguyện ý bán phòng ở, chẳng qua giá cả vẫn chậm chạp chưa bàn xong.

Khưu Thành nghĩ nghĩ, dứt khoát không đợi bên phía cô nữa, mà quyết định dời mấy giỏ gỗ ở ban công nhà mình lên hành lang tầng mười bốn, rồi mời một đám người dựng nhà kính đến.



Lúc trước khi cậu mua phòng ở nơi này, thiết kế nguyên gốc của vị trí ban công vốn có thể dùng để cải tạo thành một nhà kính hoặc là phòng ngủ. Mà hiện tại việc cậu tiến hành cải tạo như vậy, cũng không thuộc về hành vi vượt khỏi quy định.

Muốn làm nhà kính chỉ cần đo đạc kỹ càng, chuẩn bị tốt nguyên vật liệu, lúc tiến hành lắp đặt cũng không cần hao phí quá nhiều thời gian.

Ngày hôm đó, khoảng hơn hai giờ chiều, Khưu Thành trả hết bột ngô, tiễn bước vài thợ xây đến lắp đặt nhà kính. Kế đến, cậu lại chạy ra ngoài mua máy điều hòa, mang theo thợ lắp đặt cùng điều hòa mới mua trở về. Dàn nóng của máy được đặt ở ban công bên cạnh, ngay bức tường phía dưới cửa sổ phòng ngủ của Khưu Thành và A Thường, dàn lạnh thì được lắp ở mặt tường trên ban công.

Đợi hết thảy đều chuẩn bị thỏa đáng, Khưu Thành cùng A Thường mới đem mấy cái giỏ gỗ ở lối đi trên lầu, chuyển về ban công nhà mình, thuận tiện đem luôn mấy khuông nhân sâm dọn xuống luôn một thể. Tới khi nhìn nguyên cái ban công nhà mình đã đặt đầy hoa màu, Khưu Thành quyết định phải sửa sang lại vài thứ.

Loài hoa màu có bộ dạng xanh um tươi tốt như rau hẹ, dạo gần đây lại có nguồn tiêu thụ càng ngày càng giảm sút. Cậu từ căn cứ lâm thời ra ngoài đã hơn ba tháng, trước mắt lại là mùa hè, có lẽ là do các loại lương thực hiện còn chưa tràn lan trên thị trường, nhưng rau dưa lại có không ít, người bán thì nhiều, bởi vậy giá tự nhiên liền giảm thấp.

Thế nhưng bộ dạng của hành lá rau hẹ nhà mình tốt như vậy, nếu cứ nhổ không thì sẽ rất đáng tiếc.

Đến ngày hôm sau, Khưu Thành liền dắt theo A Thường đi thu thập dất mùn. Nơi bọn họ đi đến vẫn là công viên đối diện bờ sông Tân Nam.

Cả toà núi nhỏ bị bọn họ đông đào một khối tây khoét một khối, vơ vét đến nổi quả núi như sắp mất nguyên cả một tầng da.

May mà đầu năm nay, mọi người đều đang bận rộn vì sinh kế, rất ít có người nhàn hạ thoải mái chạy tới công viên dạo chơi hóng mát. Nói đi thì phải nói lại, khu vực bên này có khá ít tuần cảnh, trị an cũng không tốt. Đợi qua thêm mấy tháng, mấy chổ bị bọn họ đào bới mọc ra cỏ dại hoặc là bị lá rụng che lắp, sẽ rất khó bị nhìn ra dấu vết đào bới khi xưa.

Kéo một xe đất mùn trở về, Khưu Thành lại ở nhà “đinh đinh đang đang” làm giỏ gỗ. Bấy giờ, khuông gỗ do cậu làm ra so với mấy cái dùng trước kia có hơi nhỏ một ít, thoạt nhìn cũng không còn quá cồng kềnh.

Đóng xong khuông, bọn họ lại theo thường lệ chèn một tầng vải lót bên trong, nhồi đầy đất mùn, sau đó mới đem hành lá cùng rau hẹ trong nhà di thực từng góc một vào trong giỏ mới, rót nước ổn định gốc rễ, lại chăm bón thêm vài ba hôm. Đợi đến lúc chúng nó đủ dài đủ cường tráng tươi tốt, bọn họ sẽ chở một xe vào trong chợ đêm bán, tính cả số đồ chua rau muối mới tích góp được gần đây.

“Hai ngươi các cậu rốt cục cũng chịu ra ngoài rồi à?” Vương Thành Lương thấy Khưu Thành cùng A Thường cưỡi xe ba bánh đến, thật cao hứng bật dậy từ trên ghế, chạy đến trước quầy hàng nhà mình, đem vài cái bếp lò dời đi, chừa ra một vị trí cho Khưu Thành bọn họ.

“Gần đây trong thành phố có chuyện gì không?” Sau khi Khưu Thành bước xuống, liền đem xe ba bánh đẩy qua vị trí Vương Thành Lương mới dọn ra.

“Còn có thể có chuyện gì, cả ngày đều nói về vụ bộ tiền tệ xx thứ sáu thôi. Có người nói đến thời điểm đó, tỉ lệ trao đổi sẽ là một trăm so một, có người nói là một ngàn so một, tớ cũng không biết nên nghe ai.” Vương Thành Lương lắc đầu cười nói.

Do anh cả anh hai của Vương Thành Lương gần đây đều làm đậu hủ trong thành phố, trong nhà có được một ít thu nhập, nơi nghỉ ngơi cũng gần được chút, thức ăn mỗi ngày so với trước kia càng thêm chỉnh chu, nên khí sắc cả người hắn thoạt nhìn có vẻ đã tốt lên không ít.

“Quản nó đổi được bao nhiêu, chủ yếu còn phải nhìn giá hàng khi tung ra tiền nữa.” Khưu Thành nói. ChiduocposttaiP2haehyuk

“Cũng đúng, cho dù là một ngàn so một, chỉ cần có đủ năng lực, cũng không có gì khác biệt.” Vương Thành Lương nói rồi chỉ chỉ mớ hành lá rau hẹ trên xe ba bánh của Khưu Thành, bảo: “Hôm nay chỉ bán cái này à?”

“Đúng vậy.” Khưu Thành cười cười, khom lưng nhặt mấy khối gạch đỏ cùng đá tản bên cạnh, chèn dưới bánh trước và bánh sau của xe ba bánh.

“Vậy hai người nhớ cố gắng.” Vương Thành Lương hiển nhiên không quá xem trọng mấy thứ này.

“Bán không được thì để lại nơi này, coi như là giúp người làm xanh hoá.” Khưu Thành không thèm để ý, cậu đem mớ hành lá cùng rau hẹ chuyển đến cây cột gỗ ở hai bên sạp, lại đem đồ chua rau muối từ dưới đáy thùng xe ra, đặt trên tấm ván gỗ.

“Cái này bán sao vậy?” Rất nhanh, liền có một khách quen sau khi mua nửa cân sốt cà chua, liền chỉ vào mấy khuông rau hẹ bên tay trái hỏi.

“Ba lạng bột ngô một giỏ.” Khưu Thành nói.

“Mùi vị cũng không tệ.” Người nọ cũng không có vẻ cố kỵ, mà vươn tay ngắt một cọng rau hẹ bỏ vào miệng nhai như ăn cơm, cảm giác vị cũng không tệ lắm, lập tức thống khoái thanh toán bột ngô, ôm lấy một giỏ rau hẹ rời đi.

“Thật có người mua sao?” Vương Thành Lương sờ sờ mũi, như vậy cũng được hả? Vậy hắn còn bán bếp lò làm quái gì?

Bất quá hành lá rau hẹ nhà bọn họ bộ dạng cũng không tốt được như vậy, đại khái sẽ không ai nguyện mua đâu.

“Trong chốc lát nếu bán không hết, tớ sẽ để hàng lại. Cậu bán đi một giỏ, tớ sẽ phân cho cậu một lạng bột ngô, thế nào?” Muỗi dù nhỏ cũng là thịt, hai lạng ba lạng bột ngô tuy rằng không nhiều, thế nhưng ngẫm lại giá của năm con heo, Khưu Thành liền biến áp lực thành động lực.

“Được thôi.” Vương Thành Lương nhanh chóng một ngụm đáp ứng. Dù sao hắn trên cơ bản đều suốt ngày đóng cọc ở chổ này, bán cái gì cũng không sao hết. Mà mỗi ngày nếu kiếm thêm một lạng bột ngô như vậy, đối với hắn đã là quá tốt rồi.

Thời điểm đến giờ gần thu quán hôm nay, trên sạp hàng của bọn Khưu Thành quả nhiên còn dư lại mấy khuông rau hẹ hành lá chưa bán hết. Khưu Thành liền đem bọn nó lưu lại, để Vương Thành Lương bán giúp, chính mình thì cùng A Thường đẩy xe ba bánh chui vào trong đám đông.

Gần nhất thời tiết khá oi bức, ở trong nhà lại càng thêm buồn bực. Bởi vậy, khi sắc trời càng tối, người đi ra bên ngoài tiêu khiển cũng càng nhiều hơn, khiến cho chợ đêm phi thường náo nhiệt. Đương nhiên, chuyện này cùng tình thế trước mắt cũng có quan hệ. Trong tin tức gần đây đã phát một ít cảnh tượng thu hoạch ở phía Nam, nên dân chúng ở khắp nơi hiện tại đều tương đối lạc quan.

Đi qua ngã ba đường, Khưu Thành lại nhìn thấy bảng hiệu của quán bán hạt giống “Phản đối tân sinh”, thế là cậu cùng A Thường liền hướng bên kia chen qua.

Khưu Thành đã phát hiện ra cửa hàng này cũng có một điểm ưu việt, đó chính là hạt giống rất nhiều, còn có thể mua bất kể số lượng ít nhiều. Tỷ như nói Khưu Thành hôm nay cũng chỉ mua ba hạt giống cây đậu đũa mà vẫn được chấp nhận đấy thôi.

Cậu vươn tay đem mầm hạt cầm chặt ở trong tay, liền có thể cảm nhận được một sinh mệnh lực ẩn chứa bên trong hạt giống. Do Khưu Thành là người tu hành theo mộc hệ, nên đối sinh mệnh lực của thảo mộc, cậu luôn cực kì mẫn cảm. haehyuk8693

Thanh toán một lạng bột ngô xong, Khưu Thành liền cầm ba hạng giống, vô cùng cao hứng quay về nhà.

Cậu muốn dựng một cái giá trong nhà, trồng mấy cây đậu đũa, để dây leo của nó mọc dọc theo cái giá sinh trưởng, hình thành một cái lán che nắng hoàn toàn thiên nhiên. Chỉ cần khống chế mật độ lá cây đậu đũa, không để cho chúng che hết ánh nắng mặt trời là được, sau đó đem nhân sâm trồng ở phía dưới, lại dùng máy lạnh điều tiết độ ấm, làm cho nhà kính bảo trì nhiệt độ mát mẻ và tương đối khô ráo. Nếu như vậy, số cây nhân sâm kia sẽ phát triển tươi tốt trở lại.

Về đến nhà, Khưu Thành cùng A Thường lập tức liền cảm nhận được một cảm giác mát mẻ khoang khoái. Do sân phơi bên ngoài vẫn mở điều hòa, nên ngay cả phòng ngủ cùng phòng khách của bọn họ đều có vẻ mát mẻ hơn so với bình thường.

Khưu Thành tìm mấy cái khuông gỗ nguyên bản dùng để gieo trồng hành lá này đã trở nên trống vắng, đem hạt giống đậu đũa chôn ở bên trong.

“Đây là cái gì?” A Thường ngồi xổm một bên hỏi.

“Đậu đũa.” Khưu Thành cẩn thận lấp đất vào.

“Ăn ngon không?” A Thường lại hỏi tiếp.

“Ăn ngon, có thể nấu cháo, có thể làm bánh bao, còn có thể sào lên ăn, phơi khô hay muối chua đậu dành ăn dần cũng được.”

Thế là vào tối hôm đó, A Thường liền ôm các loại ảo tưởng về mỹ thực nặng nề thiếp đi. Đến hôm sau, thời điểm hai người bọn họ tỉnh lại, vẫn là sáng sớm hơn bốn giờ như mọi ngày. Tuy sắc trời bên ngoài còn hôn ám, nhưng bên dưới tiểu khu của bọn họ đã có thể nghe được thanh âm qua lại cùng tiếng nói chuyện của mọi người.

Mấy ngày qua, Khưu Thành bọn họ đều đã thích ứng loại tình huống này. Nhờ vào cái sân nuôi vịt vừa mới mộc lên bên bờ sông Tân Nam, hơn nữa từ sau khi đèn UV được mở lên mỗi buổi tối để dụ bắt côn trùng, cư dân trong tiểu khu bọn họ dạo gần đây liền mới có được một công việc cực kì thịnh hành.Không gì khác đó chính là việc trợ giúp nhóm người Ô Quy Hoàng lùng bắt côn trùng. Bởi thế mọi người thường sẽ thâu đêm suốt sáng làm việc không ngơi tay.

Mà bên sân nuôi vịt trong hai ngày đổ lại đây cũng đã nhiều thêm không ít vịt con. Nguyên lai chỉ có một lưới sắt vây quanh khu nuôi dưỡng, hiện tại đã gia tăng đến vài cái, đèn UV cũng tăng cường không ít, mỗi đêm thời gian mở đèn UV cũng kéo dài vài giờ. EditNhuY

Hai ngày trước, bên kia còn bị làm ầm ĩ qua vài trận, một ít chủ đồng ruộng phụ cận cùng liên hợp đến đi tìm sân nuôi vịt lý luận, nhưng cuối cùng đều không có kết quả gì.

Có người đi tìm chính quyền khiếu nại, bất quá loại sự tình này, Thẩm Định Quân người ta cũng là mở sân nuôi vịt theo quy định, lại không có vi phạm pháp luật, nên bọn họ cũng chẳng dám quản nhiều. Cuối cùng phía địa phương chỉ phái vài điều giải viên ra mặt giải quyết. Hiện tại cũng không biết sự tình diễn biến đến thế nào rồi, dù sao đèn UV vẫn được bật sáng mỗi đêm, người ở tiêu khu Gia Viên cũng đều đêm đêm đi ra ngoài bắt côn trùng kiếm bột ngô.

Thường xuyên qua lại, người tìm đến Khưu Thành mua chuột đồng ngược lại càng ngày càng tăng lên. Nhiều côn trùng như vậy, tùy tiện bắt một đêm cũng có thể đem chuột đồng dưỡng trở nên béo tốt. haehyuk8693

Vì thế, Khưu Thành lại đi tìm Vương lão đại đặt hàng một lô lồng chuột đồng mới. Nhờ vào việc bán chuột, trong nhà cơ hồ mỗi ngày đều có thu nhập, cộng thêm việc bày sạp cũng kiếm được ít bột ngô, ba mảnh ruộng lúa nước trên tầng mười lăm cũng phát triển rất ổn định. Tất cả đều làm cho Khưu Thành tăng thêm sự kiên định trong lòng, càng khiến cho cậu cảm thấy tiền vốn mua heo chẳng còn là vấn đề lớn nữa.

Trong lúc tất cả mọi người nghĩ rằng hết thảy đều đang hướng theo con đường phát triển tươi sáng, một hôm, Vương Thành Lương tìm đến nhà Khưu Thành.

“Cậu sao lại chạy đến nhà tìm tớ vậy?” Khưu Thành ngạc nhiên hỏi. Vương Thành Lương không phải mỗi ngày đều phải thủ sạp sao?

“Lão Hồ trở lại, nhờ tôi tìm cậu.” Vương Thành Lương cùng lão Hồ cũng không phải đặc biệt quen thuộc, chỉ là lúc trời đổ mưa trước kia, hắn cũng thu lưu lão Hồ vào cái lán nhà mình bày sạp cùng. Khi đó lão Hồ vẫn còn bán muối, nhưng từ lần đi phương bắc đến nay liền không còn tin tức nữa.

“Xảy ra chuyện gì?” Khưu Thành thấy sắc mặt của hắn trầm trọng, trong lòng cũng có suy đoán không tốt.

“Lão Hồ lần trước đi phương Bắc, dùng xà phòng đổi một lô vải bông thô, lại qua tay nhiều người chuyển về Nam. Lúc nãy lão Hồ có đi tìm tớ, nói lương thực ở phía nam có vấn đề, căn bản không thể ăn được, dặn cậu đừng đổi này nọ nữa, nhanh chóng tích trữ lương thực.”

Vương Thành Lương ngồi ở trong phòng khách nhà Khưu Thành bọn họ, trầm giọng đem chuyện lão Hồ vừa nói với hắn thuật lại một lần. Hắn biết quan hệ của bản thân cùng lão Hồ không tính gần, người ta sở dĩ nói chuyện này với hắn, hoàn toàn là vì quan hệ với Khưu Thành. Lão Hồ không biết Khưu Thành sống chổ nào, vì thế mới nhờ hắn truyền lời.

“Được, cậu trong chốc lát về nhà một chuyến, dặn anh cả bọn họ sau này buôn bán phải cẩn thận một chút. Tin tức vừa truyền ra, nói không chừng sẽ náo loạn ngay. Chuyện này tớ hiện sẽ không nói với ai khác biết nữa.” Không phải Khưu Thành ích kỷ, mà là một khi bên ngoài nháo loạn, đối với ai cũng không hề có lợi.

Giữa Khưu Thành cùng lão Hồ, nói đến yếu tố vững chắc nhất trong quan hệ, chính là do giao tình một thùng muối kia. Cậu lúc trước khi đem toàn bộ số muối lão Hồ tích trữ đều mua hết, thật ra cũng không tính toán quá nhiều. Nhưng chẳng ngờ rằng người này lại có tâm như vậy, thậm chí ngay khi biết được tin tức từ phía nam, ông ấy đã lập tức nhờ Vương Thành Lương đến truyền lời cho cậu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play