Theo khí trời ngày một ấm dần, thành phố Tân Nam cũng chậm rãi khôi phục sinh cơ, các quầy hàng rong trong chợ đêm cũng mỗi lúc một nhiều hơn. NHUY
So với năm trước, chợ đêm năm nay lại có nhiều thêm các sản phẩm điện tử, còn có các loại thương phẩm hoa lệ nổi tiếng, từng món từng món được bày bán ở hai bên đường, liếc mắt nhìn qua, rực rỡ muôn màu, người hỏi người đáp bận rộn không đếm xuể.
Nhưng người trên đường lại không có bao nhiêu nhiệt tình với những sạp hàng này, chỉ có ở một ít cửa hàng hay sạp buôn bán đồ ăn mới thu hút được một lượng lớn người quan tâm. Đặc biệt là tiệm bánh ngọt bên kia đường, chỉ chốc lát nữa thôi là sẽ bị đám con nít vây kín.
Diệp lão đã bắt đầu bán cá trong chợ trở lại. Lần này, cá là do ông tự tay nuôi dưỡng, tuy do kỹ thuật nuôi trồng còn giới hạn, nên lần đầu tiên nuôi cá của ông không tính thành công, chết không ít cá con. Nhưng số cá còn lại sau khi trải qua sàn lọc cũng đã khiến cho mấy người đàn ông trong chợ thiếu chút nữa đã tranh giành tới vỡ đầu.
Đối lập với tình cảnh nhộn nhịp bên quầy cá, con của lão, Diệp Kính Huy lại buôn bán không tốt cho lắm. Sạp hương hiệu nhà họ đã bày bán rất nhiều ngày, lại vẫn không có ai đến mua. Tuy thế, hắn cũng không nóng nảy, cứ mỗi tối liền bưng lấy di động, cúi đầu xem tiểu thuyết của mình.
“Cái này bán bao nhiêu tiền?” p2haehyuk.wordpress.com/
Tối này, Khưu Thành bận bịu sự tình trong tay xong liền cùng A Thường đi chợ đêm. Bên Vương lão đầu đang chuẩn bị làm chao trở lại, mấy tháng trước không có thu nhập, nhà bọn họ trên cơ bản chẳng khác nào miệng ăn núi lở. Số lương thực nguyên bản không dễ dàng tồn trữ được, cũng tiêu hao tới bảy tám phần. Đầu năm nay, lúc bắt đầu làm chao, bọn họ còn phải nhờ Khưu Thành tiếp tục cung cấp nguyên vật liệu cho mình.
“Haha, hôm nay thu được cả đống tiền này, mấy gia hỏa kia hiện đã xem tiền thành giấy mất rồi. Trên tin tức không phải nói sao, lương thực năm nay sẽ không tăng giá. Có được bao nhiêu đó tiền cũng đủ cho hai cha con tui tiêu vài năm.” Diệp lão đầu hắc hắc vui cười.
“Lương thực không tăng giá, nhưng quan trọng là phải mua được mới nói à. Ông không thấy chổ bán lương trong thành phố chúng ta đã bao lâu không mở cửa rồi hả?” Một thương nhân bên chổ bán hàng kế cạnh nhịn không được liền nói chêm vào. Cái lão già ngốc nghếch này, mấy con cá còn có thế lập bụng được, tiền mặt có thể lấp bụng sao? Mệt lão còn vui đến như vậy nữa.
“Chẹp, ông thì biết cái gì. Trên tin tức ngày nào chả nói thế!? Cái gì tự nhiên cũng phải có lý của nó chớ?” Diệp lão đầu ngại hắn mất hứng, đáp trả một câu liền không hề quản nữa. Rồi lão đứng lên đem Khưu Thành dẫn đến sạp hương liệu bên cạnh: “Thế nào, lúc này tính mua cái gì?”
“Vẫn là mấy thứ đó thôi.” Khưu Thành nói. HAEHYUK8693
“Ôi dào, còn nhìn di động cái gì nữa. Mau dẹp qua một bên, khách hàng đến tận cửa mà cũng không biết tiếp đón.” Diệp lão đầu há mồm sai sử con của mình.
“Nếu không phải nói chuyện với cha, người ta đã sớm tới đây rồi.” Diệp Kính Huy không nhanh không chậm đem di động bỏ qua một bên, ngẩng đầu cùng Khưu Thành chào hỏi, sau đó liền đi đóng gói hương liệu cho cậu. Mấy thứ năm trước cậu mua, hắn đều nhớ kỹ hết.
“Đến đến, Tiểu Khâu à, cháu ngồi đây nghỉ trước. A Thường a, cháu cũng ngồi xuống.” Diệp lão đầu thập phần nhiệt tình khiêng hai cái ghế qua, bảo Khưu Thành cùng A Thường ngồi xuống. p2haehyuk.wordpress.com/
“Cảm ơn bác.” Khưu Thành cũng không chối từ, cười tủm tỉm an vị. A Thường thấy hắn ngồi xuống, chính mình cũng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.
“Tiểu Khâu giờ đã là danh nhân rồi, thật là tuổi nhỏ tài cao mà. Năm trước lúc vừa gặp cháu, bác liền biết thằng nhóc này khẳng định có tiền đồ. Haizz, cháu với cái cô bé Thẩm Tinh gì ấy, thật đúng là trời sinh một đôi.” Nhóm Khưu Thành vừa ngồi xuống, Diệp lão đầu liền đông lạp tây xả mở miệng theo chân bọn họ bắt chuyện.
“Hai chúng cháu không phải một cặp.” Khưu Thành vội vàng phủ nhận, A Thường còn đang ngồi kế bên cậu đây này.
“Sao không phải là một đôi? Hiện tại toàn bộ thành phố Tân Nam đều đang đồn hai đứa quen nhau đấy.” Diệp lão đầu lại nói.
“Thật không phải là một đôi mà.” Khưu Thành bất đắc dĩ, lão nhân này hôm nay đến cùng là muốn là gì đây?
“Thật không phải à? Ai nha, cháu nói cô bé Thẩm Tinh kia, ngay cả cháu tốt như vậy cũng không nhìn trúng, thì chả biết sẽ xem lọt mắt xanh dạng người nào nữa?” Diệp lão đầu giả khuông giả dạng than thở một hơi. Cô nương nhà người ta muốn chọn ý trung nhân thế nào thì mắc mớ gì tới Diệp gia họ?
“Cháu cũng không biết.” Khưu Thành lúc này đã có thể bình phẩm ra chút ý vị trong lời nói của lão. HAEHYUK8693
“Cháu nói xem kiểu như thằng con nhà bác, cô bé ấy có thể nhìn trúng không?” Quả nhiên, lão nhân này đang nhắm vào Thẩm Tinh, muốn mang cô về làm vợ cho thằng con của mình.
“Cháu không biết.” Cho tới bây giờ, Khưu Thành chưa hề nghĩ sẽ làm bà mối cho ai.
“Sao cháu lại không biết được? Hai đứa quen thân như vậy thì sao lại không biết chút gì được chứ?” Diệp lão đầu chưa từ bỏ ý định, đối với Khưu Thành than thở: “Haizz, trong nhà chỉ có hai tên đàn ông. Ôi! Thật chẳng có được một ngày sống thoải mái.”
“Gỉa bộ cái gì? Con không phải đều giặt quần áo, nấu cơm cho cha ăn mỗi ngày sao?” Con của hắn tức giận đáp trả lại một câu.
“Biết làm cơm, giặt quần áo là giỏi lắm rồi hả? Mày có ngon thì sinh một thằng cháu cho cha ngay!” Diệp lão đầu tức giận đến giơ chân.
“Vậy cha cũng phải thực tế một chút, người ta nào có thể coi trọng chúng ta?” Diệp Kính Huy nói. p2haehyuk.wordpress.com/
“Nó mà dám coi thường con! Con so với người ta thì thua kém gì chứ?” Diệp lão đầu thấy hắn nói như vậy, vừa tức vừa không biết làm sao.
“Tổng cộng bao nhiêu tiền?” Khưu Thành thấy Diệp Kính Huy đã đóng gói hương liệu xong, vội vàng chuẩn bị đưa tiền chạy lấy người.
Gần nhất, đại bộ phận quầy hàng trong chợ đêm đều chỉ lấy lương thực không thu tiền mặt, nhất là mấy quầy hàng bán đồ ăn. Bất quá Diệp gia phụ tử lại không thấy như vậy, thậm chí ngay cả cá trong nhà đều đem ra ngoài đổi lấy tiền.
“Haizz, Tiểu Khâu à, cháu trước đừng có đi gấp. Cháu tới nói xem, Thẩm Tinh thật sự không thể coi trọng con trai nhà bác sao?” Diệp lão đầu nhất quyết giữ cậu lại không cho đi.
“Sao cháu biết được chứ?” Loại vấn đề này hỏi cậu làm sao trả lời đây? Việc nhìn người có chướng mắt hay không cũng không phải thứ cậu có thể nói rõ được.
“Hay là cháu hỏi giúp bác đi?” Diệp lão đầu đưa ra yêu cầu.
“Chuyện này không tiện cho lắm.” Hai người bọn họ là quan hệ hợp tác, còn chuyện cảm tình, cậu thật sự không tiện nhúng tay. p2haehyuk.wordpress.com/
“Haiz, nói ra không sợ cháu chê cười. Lão đầu ta vừa nhìn thấy cô bé kia liền cảm giác được đó chính là vợ tương lai của thằng con nhà bác. Tiểu Khâu à, cháu giúp bác một tay đi, mặc kệ có được hay không, liền một lần thôi, được không?” Diệp lão đầu nói năng vô cùng khẩn thiết.
“Bác nói phải giữ lời đấy!” Khưu Thành đối với Diệp Kính Huy cũng có ấn tượng rất tốt. Hắn vốn là người không nhanh không chậm, cuộc sống ổn định, đầu óc nhạy bén, đối xử với cha già hiếu thuận, tính tình còn đặc biệt tốt. Bản thân Thẩm Tinh vốn có tính cách hơi kịch liệt, nói không chừng hai người họ còn có thể bù đắp cho nhau. Mặc kệ có được hay không, cậu sẽ thử một lần. Mà dù hôm nay cậu muốn mặc kệ việc này, Diệp lão đầu cũng không chịu thả cậu đi đâu.
“Khẳng định, lão Diệp ta sống hơn phân nửa đời người có khi nào nói chuyện không giữ lời chứ!?” Diệp lão đầu liên tục cam đoan.
Khưu Thành không có cách nào khác, đành phải kêu A Thường đi về chổ sạp nhà mình cầm mấy quả trứng gà, rồi đến tiệm bánh ngọt bên cạnh đổi hai chiếc bánh. Một cái thì họ sẽ đem đi, một cái khác thì sẽ để lại, còn dặn dò ông chủ đợi Thẩm Tinh tới thì đưa cho cô ấy.
Ông chủ tiệm bánh ngọt vốn nhận thức Khưu Thành. Tuy rằng số lần đến mua bánh ngọt của cậu cũng không tính nhiều, thế nhưng so với những người khác, đây đã có thể gọi là khách quen. Thẩm Tinh hắn cũng nhận thức, ngược lại cô không hề tới mua qua bánh ngọt, bất quá người ta có từng lên tin tức trên TV. Không chỉ hắn mà người dân ở thành phố Tân Nam hiện tại, phần lớn đều nhận thức cô ấy.
“Trong chốc lát, Thẩm Tinh sẽ lại đây lấy bánh ngọt.” Khưu Thành cũng chỉ có thể an bài đến một bước này, có được hay không, còn phải xem chính bản thân hắn.
“Được, như vậy là được rồi. Lần này mà còn không nắm chắc được cơ hội, vậy thì cứ để nó độc thân cả đời đi!” Diệp lão đầu cười ha hả nói.
Bên kia, Thẩm Tinh nhận được cuộc gọi của Khưu Thành, nói cậu tối nay đi ra ngoài mua bánh ngọt, thuận tiện cũng mua cho nhà họ một cái, còn dặn nếu cô có thời gian thì tới tiệm lấy. Thẩm Tinh lập tức liền mở miệng đáp ứng, nói chính mình sẽ tự đến lấy.
Mặc dù từ sau khi đánh thắng vụ kiện ly hôn, mẹ con Thẩm Tinh cũng coi như đã trở thành người thượng lưu tại thành phố Tân Nam. Nhưng ngày tháng khổ cực trước đây đã khiến cho nhà họ sống khổ thành quen, thành thử mấy thứ xa xỉ tỉ như bánh ngọt, các cô thật đúng là không hề mua qua bao giờ.
Nghe nói không cần tốn tiến liền có bánh ngọt để ăn, Thẩm Tinh liền vô cùng cao hứng đi ra cửa, căn bản không biết Khưu Thành đã an bài cho cô một cuộc gặp mặt ngẫu nhiên. HAEHYUK8693
Bất quá cho dù là biết được, cô khẳng định cũng sẽ vô cùng cao hứng đi qua.
Vì sao ư, đơn giản chuyện có to tát gì đâu, chẳng đáng cho cô bỏ phí một cái bánh ngọt, đúng không? Nhà bọn họ còn có một tiểu nhi đồng và một đại nhi đồng kia kìa. Hai tên đó trong chốc lát mà nhìn thấy bánh ngọt, còn không vui tới điên cuồng luôn sao!?
Khưu Thành điện thoại cho Thẩm Tinh xong, cũng không quản tình huống tiếp theo đó, mà trực tiếp cùng A Thường về nhà. Dù sao mặc kệ có được hay không, cậu cùng Thẩm Tinh vẫn là phía đối tác. Cho dù sự thật có bị phơi bày, cậu cũng không sợ. Hơn nữa, với cái tính tình kia của Thẩm Tinh, nói không chừng bọn họ còn phải mong chờ loại chuyện tốt này đến thêm vài lần nữa.
Về đến nhà, Khưu Thành thuận tay bật TV, A Thường thì khẩn cấp mở hộp bánh ngọt ra xem. Sau khi nhìn đủ, anh chàng cầm lấy một cái dao nhựa nho nhỏ, đem chiếc bánh ngọt cắt thành ba khối, sau đó lại nhìn nhìn, rồi lấy ra miếng bánh nhỏ nhất, bỏ vào đĩa bưng qua cho Chu Tuyền. (cười khinh bỉ phát:]]])
Trong TV hiện đang phát một tiết mục phỏng vấn. Hai ngày trước, bên trung ương đã hạ xuống một văn kiện, về quyết định sẽ chỉnh lý những tên gian thương đầu cơ tích trữ lương không hợp pháp. Vì vậy trong hai ngày qua, cơ hồ tất cả các tiết mục tin tức, phỏng vấn của đài truyền hình đều đang nói về chuyện này.
“Ăn bánh ngọt.” A Thường đưa xong bánh ga-tô thì vội quay trở về. Lúc này, anh chàng lại chọn một miếng bánh to nhất bỏ vào đĩa đưa cho Khưu Thành, còn miếng dư lại sẽ lập tức vào bụng hắn ngay.
Hai người vừa ăn bánh ngọt vừa xem tin tức, căn cứ vào thần tình ngữ khí của các bình luận viên, xem ra thái độ của chính phủ lần này tựa hồ rất kiên quyết. Muốn chỉnh đốn những tên gian thương tích trữ lương thực cũng không dễ dàng. Khi chân chính chạm đến thời điểm khẩn trương nhất, người trong tay còn có thể nắm được lương thực, bình thường đều có bối cảnh khá sâu xa.
Giống Bạch lão đại ở tỉnh thành, hay mấy hộ gia đình giàu có tại Thành phố Tân Nam cũng đã tồn trữ không ít lương. Lúc trước, tuy bọn họ đều tồn giữ rất nhiều lương thực, thế nhưng theo thế cục càng ngày càng khẩn trương, các nhân viên chính phủ hết một lần lại một lần tìm đến bọn họ. Do đó, lương thực trong kho hàng của họ cũng từng đám từng đám bị chở đi hết. Đến hiện tại, trong tay bọn họ đã không còn lại bao nhiêu lương thực.
Không có bối cảnh đủ thâm sâu, liền không thể giấu nhiều lương thực được, tương ứng, muốn chỉnh lý mấy người tồn trữ lượng lớn lương thực, tự nhiên liền sẽ liên lụy tới rất nhiều công nhân viên chức cao tầng. Làm không khéo, lúc này lại có một đám người ngã ngựa như chơi. p2haehyuk.wordpress.com/
Bất quá chuyện này ở trong mắt nhóm dân chúng phổ thông thật sự là điềm tốt. Vào thời điểm mấu chốt, bọn người kia không quản đến sống chết của nhân dân, dân chúng lúc này tự nhiên cũng không quản đến chết sống của họ, có vài người còn ước gì đám người nọ không chết được tử tế nữa kìa.
Lại qua một trận này, mạng internet đột nhiên truyền ra tin tức, nói phương Bắc có mấy cái kho lúa bí mật bị vây phá, lương thực bên trong chất cao tựa như núi vậy. Chính phủ hiện tại đang tiến hành phân phối số lương thực đó, thành thị nào được phân đến bao nhiêu, thành thị nọ lại được phân đến bao nhiêu, kể ra rất có đầu có đuôi.
Rất nhanh, MC trong tiết mục bản tin hằng ngày liền chứng thực tin tức này là xác thật, hơn nữa còn cấp tiến thêm một bước đưa ra càng nhiều thông tin chi tiết hơn. Thậm chí, phần video minh họa còn phát sóng không ít ảnh chụp các kho lúa. Làm cho ánh vàng rực rỡ của lương thực, thiếu chút nữa đã chói mù mắt các khán giả đang xem trước TV.
Cũng chính vào hai ngày này, các đơn vị tương quan lại công khai một tập số liệu. Trong tập số liệu này có ghi lại vào mấy tháng năm ngoái, các thành thị trên toàn quốc đã tổng cộng thu mua được bao nhiêu trung thảo dược. HAEHYUK8693
Mà vào đúng thời điểm này, các tàu hàng chở lương thực từ ngoại quốc trở về, sẽ ấn theo số liệu đã công bố để tiến hành phân phối. Căn cứ theo dữ liệu để xem xét, thành tích của thành phố Tân Nam cũng không tệ lắm. Lúc này đây, bọn họ hẳn sẽ được phân đến không ít lương thực, hơn nữa thêm vào số gạo trong mấy kho lúa ngoài Bắc, sắp tới sẽ có đến hai nguồn lương thực cung cấp cho thành phố họ.
Các lãnh đạo của thành phố Tân Nam cũng tỏ vẻ, hai nguồn lương thực này, mặc kệ là cái nào nhập về trước, bọn họ đều sẽ ưu tiên việc mở kho bán lương thực cho nhân dân làm công việc hàng đầu.
Hơn nữa, những nhân khẩu ngoại lai chưa thể giải quyết vấn đề hộ tịch trước đó, bên chính quyền mấy ngày nay cũng sẽ tận lực an bài nhân viên công tác đem chuyện này chứng thực cho xong.
Toàn bộ thành phố Tân Nam đều đang sôi trào, ngay cả thời điểm hai người Khưu Thành đi ra ngoài, đều có thể nhìn thấy ở mỗi một người cơ hồ đều tràn đầy không khí vui mừng.
Điều này làm cho Khưu Thành không khỏi nhớ tới một năm trước, ước chừng cũng vào tiết trời như vậy, bọn họ ly khai căn cứ lâm thời đã vây khốn bọn họ tròn năm năm, về tới tòa thành phố quen thuộc này. Khi đó mọi người cũng giống như bây giờ, bên trong ánh mắt đều lóe lên hi vọng, tất cả mọi người ai nấy cũng mừng thầm trong lòng: Trận tai nạn này rốt cục đã qua đi…
Tháng ba năm nay, hết thảy mọi thứ liền phảng phất đi theo trình tự như năm ngoái, tuy nhiên cũng có điểm bất đồng. Sự khác biệt ở đây chính là mọi người càng thêm cẩn thận hơn, cho dù trong tin tức hằng ngày đều truyền phát những hình ảnh về nhà kính trồng lương thực cùng lời cam đoan của nhiều người, rằng vào năm nay, vấn đề lương thực khẳng định có thể được giải quyết.
Vô luận người khác nói như thế nào, ai nên hái rau dại vẫn là đi hái rau dại, cần nuôi chuột đồng vẫn nuôi chuột đồng. Nếu tai họa còn chưa qua đi, đợi đến thời điểm trời đông giá rét năm nay, bọn họ liền có thể lấy trạng thái tốt nhất để ứng đối.
“A Thường, đi!” Lại là một ngày cuối tuần, Khưu Thành quyết định dẫn chàng mèo nhà mình đi ra ngoài thông khí.
“Ừ.” A Thường vươn một tay ra định tắt TV, lúc lia mắt qua màn hình, thông báo tìm người đầu tiên chợt lóe ngang.
“Nhìn cái gì vậy, ngay cả tiếng cũng không mở?” Khưu Thành đi qua hỏi.
“Không có, đi nhanh đi!” A Thường vội vàng chạy đến cửa đổi giày, sau đó lại thúc giục Khưu Thành mau xuất phát. HAEHYUK8693
Hai người rất nhanh liền khởi hành. Cửa chính được nhẹ nhàng khép lại, căn hộ nho nhỏ nhất thời liền trở về vẻ an tĩnh vốn có. Ánh dương chiếu xuyên qua mặt kính rọi vào ban công, làm người sáng vẻ lung linh của thủy tinh cho cả căn phòng.
Trên chiếc sô pha hơi mang nét cổ xưa, có hai chiếc nệm bởi vì thường xuyên sử dụng mà đã có điểm teo tóp, một trái một phải đều lỏm vào hai cái hố. Trên bàn trà còn đặt hai ly nước, một trong hai cái ly còn dư lại non nữa nước lọc, một cái khác thì là ly không. Bên miệng ly có vài dấu răng thản nhiên, đó đều là vết tích lúc A Thường nhàm chán cắn riết mà thành.Chính văn hoàn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT