Đã Lâu Không Gặp

Chương 51: Tôi biết ngay kết cục là vào bệnh viện mà


2 tháng

trướctiếp

[Note: Chương này là chương quay ngược về quá khứ, kể về lúc Lận Yên còn ở Pháp, xen kẽ với nó là hồi ức thời đi học.]
Anh học đòi hút thuốc từ hối lớp chín, còn cảnh cáo Lận Yên không được mách Diệp Lam. Nhưng Diệp Lam là người như thế nào? Hẳn bà đã sớm biết được chuyện Mục Hoằng Dịch trộm hút thuốc.
Đi ra xa, anh lại giương mắt nhìn về nơi xa hơn. Mục Hoằng Dịch đi chân trần trên bãi cát. Sóng biển vỗ về bờ cát, ngẫu nhiên làm hai chân anh ướt nhẹp.
Anh dẫm lên mặt nước biển, lấy bật lửa trong túi quần ra, bật “tách” một cái. Trước mắt lóe lên đốm sáng. Lửa đốt đầu điếu thuốc. Anh hít một ngụm rồi dùng hai ngón tay kẹp đầu thuốc, phả ra làn khói mà Lận Yên nhìn không rõ hình thù vì cách quá xa.
Lận Yên thu tầm mắt lại, phát hiện dấu chân lưu trên bãi cát cực kỳ rõ ràng theo hướng anh đi.
Cơn gió mát lạnh ùa tới thổi tan cái nóng bức của mùa hè. Đứng đón gió, cô thấy vô cùng dễ chịu.
Cuối cùng, tầm mắt Lận Yên lại dừng trên thứ mà mình yêu nhất. Nhìn mấy xiên ngô chưa chín Mục Hoằng Dịch ném ở trên vỉ nướng mà cô nuốt nước miếng, thầm tự nhủ với bản thân là chưa thể ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp