Sáng hôm sau, mô tô của Phong Tử Thụy đậu ở dưới lầu chờ, nói là cùng đường nên anh ta sẽ chở cậu đến đó.
Lúc Úc Nam đi xuống bị Đàm Nhạc Phong đeo mũ lưỡi trai lên đầu, càng làm gương mặt nhỏ nhắn đến ngạc nhiên. Chiếc mô tô màu đen tuyền tựa một chú báo đen dũng mãnh. Thường ngày quả thật cậu là bé ngoan, nhưng suy cho cùng vẫn là nam sinh yêu thích máy móc, khi đến gần cũng bị khơi dậy ham muốn muốn thử một lần.
Phong Tử Thụy nhìn là biết ngay cậu có hứng thú.
Anh ta biết ngày hôm qua hình như mình nói sai làm bầu không khí trên bàn hơi lắng đọng, đến tối mới sực nhớ ra dùng việc làm thêm để bù đắp sai lầm. May là có vẻ Úc Nam không để tâm những chuyện đó, thái độ với anh ta vẫn như cũ.
Úc Nam cởi mũ lưỡi trai đội mũ bảo hiểm lên, ngồi vào chỗ phía sau, Phong Tử Thụy hỏi: “Ngồi vững chưa?”
Úc Nam gật đầu: “Rồi anh.”
Trong giọng nói của Phong Tử Thụy nhuốm ý cười: “Đừng trách anh không nhắc em giữ chặt nhé!”
Vừa dứt lời thì mô tô đột nhiên khởi động phóng đi như mũi tên rời cung. Cú giật mạnh làm Úc Nam ngửa người về sau, cậu theo bản năng ôm eo Phong Tử Thụy, mùi mồ hôi không hề nồng từ trên người đối phương thoang thoảng vào mũi.
Tiếng cười của Phong Tử Thụy ồm ồm trong mũ bảo hiểm: “Đã bảo em giữ chặt anh rồi mà!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT