Thẩm Bích Thấm vừa dứt lời, gương mặt đã căng cứng của Thẩm Kỳ Viễn lập tức bị phá vỡ, hắn hoàn toàn không nhịn được cười, đến hai người bạn đứng bên cạnh Thẩm Ninh Viễn cũng không nhịn được cười.
Tại nông gia, thức ăn người ta ăn thừa thường sẽ để cho heo ăn, có một số nhà nghèo khổ thậm chí phải nhịn đói để heo ăn no, cho nên nói phân chia đồ ăn với heo cũng không phải nói quá.
“Ngươi dám mắng ta là heo? Ngươi muốn chết!”
Thẩm Ninh Viễn nghe đến đây còn không hiểu thì khác nào kẻ ngu, hắn còn nghe thấy mấy tiếng cười nhạo mình thì một nỗi nhục nhã đã dâng lên đến tận đầu, hắn nắm chặt hai tay muốn lập tức ra tay đánh người.
“Tam đường ca, nếu hôm nay ngươi dám động vào ta, ngươi xem thử ta có dám quay về nói cho bà biết chuyện hôm nay ngươi trốn học không.” Thẩm Bích Thấm vẫn đứng yên tại chỗ, ánh mắt lạnh lùng nhìn Thẩm Ninh Viễn.
“Đến cùng thì ngươi là ai?”
Nghe thấy Thẩm Bích Thấm muốn đi tố cáo mình, quả nhiên Thẩm Ninh Viễn đã dừng động tác lại, hắn cắn răng nghiến lợi nhìn Thẩm Bích Thấm. Nếu nàng đã gọi hắn là tam đường ca thì chắc chắn là người thân của hắn, thế nhưng cho đến bây giờ hắn cũng chưa từng nhìn thấy nha đầu thối này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play