Hơn hai giờ chiều hôm sau, Cố Tri Vi bị Giang Thuật đánh thức. Hai người rửa mặt ra ngoài, hẹn Tống Nhược uống trà chiều.
Vốn dĩ Cố Tri Vi không hiểu tại sao Giang Thuật lại vội vã để cô và Tống Nhược gặp mặt. Sau đó trong quá trình uống trà chiều, Giang Thuật nhận điện thoại, Cố Tri Vi lập tức đã hiểu dụng ý của anh.
“Giang Thuật là người nói ít làm nhiều, rất thiết thực.”
"Chắc chắn anh ấy lo lắng rằng lời giải thích của anh ấy sẽ không đáng tin, vì vậy anh ấy đã tác hợp cho chúng ta gặp nhau."
Tống Nhược uống một ngụm trà, mỉm cười nói với Cố Tri Vi: "Là một người đứng xem, tôi cảm thấy anh ấy còn quan tâm đến cô hơn chính anh ấy nghĩ."
Vẻ mặt Cố Tri Vi hơi sững sờ, một lúc lâu sau mới hiểu ra, không tự chủ được quay đầu, nhìn Giang Thuật cách đó không xa còn đang nói chuyện điện thoại. Cô không nghĩ tới, cũng có một ngày tên đầu gỗ Giang Thuật kia vì cô mà thông suốt. Không hiểu sao, trong lòng Cố Tri Vi lại có cảm giác toàn thắng. Bảy năm ảm đạm không ánh sáng kia, trong nháy mắt bỗng trở nên đáng giá.
Sau khi uống trà chiều với Tống Nhược, Giang Thuật và Cố Tri Vi liền quay về thủy tạ Nam Sơn thu dọn hành lý. Buổi tối hôm đó, Giang Thuật chính thức vào ở chung cư biệt ly. Hai người bọn họ vẫn chia phòng ngủ, Giang Thuật tạm thời ở phòng phụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play