Uống xong hai mươi ly rượu, làn da mặt trắng lạnh của Giang Thuật đã hiện lên màu đỏ ửng có thể thấy được bằng mắt thường. Tửu lượng của anh cũng không tốt lắm, nói chung là cũng kẻ tám lạng người nửa cân với Cố Tri Vi.
Hai mươi ly rượu, cỡ khoảng bảy tám chai. Uống xong bụng anh rất trướng. Nên Giang Thuật chào hỏi một tiếng rồi đứng dậy đến nhà vệ sinh.
Lúc anh đứng dậy chân còn hơi lảo đảo.
May mà Cố Tri Vi nhanh tay lẹ mắt đỡ được anh: "Giang Thuật, anh có ổn không?" Nếu như anh không thể đi được thì Cố Tri Vi sẽ suy nghĩ đến việc nhờ Tô Chấn dìu anh tới nhà vệ sinh.
Nhưng mà Giang Thuật từ từ rút cánh tay mình ra khỏi tay cô, tự cố gắng đứng vững, dưới chân vẫn còn hơi lơ mơ.
Nhưng anh rất mạnh miệng, sắc mặt anh hồng hào, đôi môi mỏng hơi hé, nụ cười mơ hồ, biểu cảm có hơi mê man: "Không sao... Tôi tự đi được." Nói rồi Giang Thuật đi về phía nhà vệ sinh.
Vì lo lắng nên Cố Tri Vi vẫn nhờ Tô Chấn đi theo nhìn anh. Đồng thời, sau khi hai người đàn ông rời đi, cô mới chào mấy người Khang Vãn Ninh, nói chờ khi Giang Thuật trở về sẽ dẫn anh về nhà nghỉ ngơi trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT