Cửa sổ trong nhà bếp đang được mở, gió sớm thổi vào, trong không khí thoang thoảng mùi hoa quế. Cố Tri Vi nhớ rõ, dưới lầu của chung cư này hình như thật sự có mấy cây hoa quế. Hiện tại cũng đang là mùa hoa quế.
“Cậu nói không biết là có ý gì chứ?” Giọng điệu nghi hoặc của Khang Vãn Ninh truyền đến từ trong di động: "Sau đó vẫn cứ tiếp tục như vậy, không phải… Không phải cậu không có chút cảm giác nào chứ?"
“Cậu có cảm nhận được cảm giác giống như bị xe cán qua hay không?” Sau khi nói đến câu sau, giọng điệu của Khang Vãn Ninh nhỏ hơn rất nhiều. Có lẽ là vì cô ấy cảm thấy có chút ngại ngùng.
Ở đầu dây bên kia điện thoại, Cố Tri Vi nhìn thấy Giang Thuật lập tức trở nên ngây ngốc, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Cô khẽ nhếch miệng, đôi môi giật giật, tránh đi ánh mắt của người đàn ông, cắt ngang lời nói của Khang Vãn Ninh: "Bây giờ tớ không nói chuyện với cậu nữa…" Vừa dứt lời, cô đã tự mình kết thúc cuộc trò chuyện, cầm điện thoại di động ở trong tay, cẩn thận nhìn Giang Thuật.
Người đàn ông vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt dừng lại trên khóe môi cô, như thể đang suy nghĩ điều gì đó.
“Buổi sáng tốt lành.” Cuối cùng vẫn là Cố Tri Vi mở miệng trước. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play