Thế là Cố Tri Vi giơ tay lên, bỗng nhiên ôm lấy khuôn mặt của Giang Thuật, sức lực rất lớn, như thể muốn bóp bẹp khuôn mặt của anh.
Trước đó Giang Thuật bị Cố Tri Vi đạp một cước vào bụng dưới, đành ngồi ở trên bàn trà bằng đá cẩm thạch. Rồi sau đó mới đỡ Cố Tri Vi ngồi xuống, hai người bọn họ mặt đối mặt quan sát lẫn nhau.
Chỉ là Giang Thuật có ưu thế về chiều cao, ngồi ở trên bàn trà cũng vẫn cao hơn Cố Tri Vi rất nhiều, cô phải hơi ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn nên mới có thể quan sát tường tận rõ ràng dung mạo của anh một cách toàn diện..
Trong chớp mắt Cố Tri Vi ôm lấy khuôn mặt của anh ấy, suy nghĩ của Giang Thuật như bị cắt đứt. Trong đầu chỉ còn lại là một mảnh sương trắng ngần, hoàn toàn mờ mịt.
Cố Tri Vi nâng khuôn mặt người đàn ông lên, mượn lực ngồi xổm trên ghế sô pha, nghiêng cơ thể lại gần. Cô ngồi dậy chầm chậm, quỳ rồi lại leo áp sát lên chân của Giang Thuật. Cơ thể lung lay, còn cần Giang Thuật phải đỡ eo của cô thì mới có thể ổn định.
Nhưng dù cho có như vậy, Cố Tri Vi cũng đã đạt được mục đích rồi.
Cuối cùng thì cô cũng cao hơn Giang Thuật được một đoạn, cô cúp mắt, từ trên cao nhìn xuống anh. Một đôi mắt hạnh uốn thành đường cong, hàm răng cười tựa trăng khuyết. Đôi mắt to tròn ngập nước phân biệt rõ trắng đen của Cố Tri Vi, ánh mắt mông lung, rất say lòng người. Giang Thuật nhìn vào mắt cô, trong mắt cũng dần dần toát ra sự mê ly sau khi say rượu… Khoảng cách gần lại đối mặt như vậy, Giang Thuật thậm chí có thể nghe được tiếng hít thở của Cố Tri Vi. Vừa hít vừa thở, tuần hoàn qua lại… Trong lòng anh càng khó chịu, hô hấp cũng dần dần rối tung lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play