Ánh nắng cuối thu vẫn còn chiếu rọi, sau buổi trưa ánh mặt trời cũng vô cùng nóng, khiến người ta toàn thân nóng bừng khó chịu.
Khi Giang Thuật gọi Cố Tri Vi lại, cô chỉ vừa mới đi ra khỏi chỗ khuất nắng trên hành lang.
Cơ thể Cố Tri Vi trở nên cứng đờ, một lát sau cô mới chậm chạp quay người lại, nhìn về phía Giang Thuật. Hơn nữa cô còn phải trưng ra vẻ mặt vô cùng kinh nhạc: “Giang Thuật!”
Giang Thuật bình tĩnh nhìn biểu cảm vô cùng khoa trương của cô, thế nhưng lại không hề nghi ngờ một chút nào.
Anh chỉ đi đến gần cô, lạnh nhạt nói: "Bạn của em nói, em bảo tôi chờ em ở đây để đi cùng nhau." Kết quả cô lại tự rời đi một mình.
Rõ ràng vị trí vừa rồi mà anh đứng, chính là con đường duy nhất để đi đến các khu vực trò chơi sau khi ra khỏi phòng thay đồ. Khi Cố Tri Vi đi qua nơi này, chẳng lẽ cô không nhìn thấy anh sao?
"..." Lúc này đây Cố Tri Vi thật sự vô cùng ngạc nhiên và sợ hãi. Cô không ngờ mấy người Khang Vãn Ninh lại chơi cô một vố! Cô nói Giang Thuật đợi cô để đi cùng khi nào chứ…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT