Diệp Cửu Cửu mỉm cười nhìn hai người lớn nhỏ đang làm việc, cô vẫn có hai người giúp việc: "Cẩn thận đừng để đâm vào tay."
Tiểu Ngư ừm ừm hai tiếng: "Em cẩn thận mà."
Diệp Cửu Cửu nghe giọng điệu hơi kiêu ngạo của cô bé, sao lại đáng yêu như vậy?
Nghĩ đến con đường trong kho, cô lại không nhịn được thở dài, Tiểu Ngư và Lăng Dư hẳn sẽ sớm rời đi thôi.
Dọn dẹp sạch sẽ cửa ra vào, Lăng Dư lấy bột mai cua ra, tiện tay kéo một cái ghế trong sân ngồi đối diện cô: "Anh bôi thuốc cho em."
"Được." Diệp Cửu Cửu vừa nãy vội vàng chạy ra, hoàn toàn quên mất chuyện bôi thuốc, cô cúi mắt nhìn anh từng vòng tháo băng gạc quấn trong lòng bàn tay mình ra, lộ ra vết thương dài bằng cả lòng bàn tay, một màu đỏ tươi, chói mắt vô cùng.
Tiểu Ngư chạy đến, nằm trên chân anh trai: "Cửu Cửu, có đau không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play