Những người nghiêm trọng hơn như Tiểu Trân, bà lão bị mất trí nhớ đều phải ăn liên tục mấy lần mới có hiệu quả rõ rệt, Nguyễn Thanh chỉ ăn một lần mà đã có hiệu quả.
Cô nhớ hôm đó Nguyễn Thanh ăn nộm rong nho và súp tomyum, trong súp †omyum có quá nhiều loại hải sản? Quá nhiều? Hay mới chỉ điều hòa tỳ vị? Hay cơ thể người trẻ khỏe hơn?
Trong chốc lát Diệp Cửu Cửu nghĩ rất nhiều nhưng trên mặt cô không biểu lộ gì: "Ở đây của tôi chỉ là hải sản bình thường, là cô phối hợp điều trị mới có chuyển biến tốt như vậy."
Nguyễn Thanh vội vàng nói không phải: "Trước đây tôi điều trị mãi không có hiệu quả, đã từ bỏ điều trị rồi."
"Vậy có thể là do cầu nguyện có tác dụng.' Diệp Cửu Cửu chỉ muốn mở một nhà hàng đồ ăn ngon, chứ không phải một cửa hàng thực dưỡng, vì vậy cô vẫn phủ nhận sự đặc biệt của hải sản như cách trước đây: "Ở đây của tôi chỉ là một nhà hàng riêng bình thường, không có tác dụng như cô nói.'
Nguyễn Thanh và mẹ cô ấy đều không tin lời này: "Sao có thể?"
"Thực ra niềm tin muốn sống mới là liều thuốc chữa bệnh tốt nhất." Diệp Cửu Cửu không nói thêm về chủ đề này nữa, trực tiếp đưa thực đơn cho đối phương: "Đây là thực đơn hôm nay, xem các vị muốn ăn gì."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play