Lúc này, thấy Tống Lạc không có ý định mang theo mình, người hầu số một – Đầu Trọc không nhịn được tự tiến cử: “Chủ nhân, tôi là người bản địa Thành phố biển, tôi rất quen thuộc với Thành phố biển, ngay cả đội trưởng cũng không quen bằng tôi, mang anh ta theo không bằng mang tôi theo.”
Dưa Hấu ở bên cạnh nghe Đầu Trọc nói vậy, trái tim nhỏ đập thình thịch, lấy hết can đảm giơ tay, không chịu yếu thế nói: “Lạc Thần, tay lái của tôi rất tốt, đội trưởng lái xe hay bị lắc, hay là cô để tôi lái.”
Đường Trì: “...”
Các người đúng là đồng đội tốt của tôi.
Ai làm tài xế cũng được, thấy hai người nhiệt tình như vậy, Tống Lạc suy nghĩ một chút, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở Đầu Trọc: “Vậy thì cậu đi.”
Ánh sáng trong mắt Dưa Hấu trong nháy mắt tối sầm lại.
Đầu Trọc cười đến nỗi khóe mắt đuôi mày đều nở hoa: “Cảm ơn chủ nhân! Cô yên tâm, tay lái của tôi rất ổn, chắc chắn tốt hơn đội trưởng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT