Đừng nói mấy lời vô nghĩa nữa, những người chạy trốn khỏi căn cứ Lâm Thành chỉ có mấy người các người? Những người còn lại đâu hết rồi?" Triển Vân lạnh giọng hỏi.
Người bị Triển Vân dùng chủy thủ kề cổ lập tức thành thật trả lời, “Không, không... Còn có những người khác... Đều đi theo trưởng căn cứ đến ngục giam bên kia.”
Lão đại căn cứ Lâm Thành vốn dĩ chính là phạm nhân chạy ra từ trong ngục giam, không nghĩ tới sau khi căn cứ Lâm Thành bị phá lại chạy trở về đó. Nhưng nếu nghĩ kỹ lại thì cũng có chút đạo lý, dù sao cũng là ngục giam, có tường cao cùng cửa sắt, tuy ngục giam nhỏ hơn căn cứ một chút, nhưng điều kiện cũng rất tốt, an toàn hơn nhiều.
"Vậy các người vì sao không đi theo?" Triển Vân nhướng mày hỏi.
"Tôi... Chúng tôi..." Người này bắt đầu ấp úng.
"Nói mau!" Triển Vân không có kiên nhẫn, trên tay dùng thêm chút lực, chủy thủ liền cắt một đường máu ở trên cổ gã.
"Ai da ai da! Tôi nói tôi nói!" Người này kêu lên đau đớn, sau đó đem ngọn nguồn mọi chuyện giải thích rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT