Đội ngũ Triển Vân rất nhanh đã tới phòng họp, nhìn thấy Tưởng Húc Châu đang cau mày cùng với Trương liên trưởng.
Hai người thấy đám người Triển Vân đã đến thì mời bọn họ ngồi xuống. Sau đó đem mọi chuyện tỉ mỉ kể lại một lần, còn đem mấy phong điện báo đặt trước mặt bọn họ.
Bọn Triển Vân nhìn một phần điện báo một lần, sau đó sắc mặt ngưng trọng, mùa đông đến sinh ra ảnh hưởng xấu đến các căn cứ, nhưng so với tưởng tượng của bọn họ còn muốn nặng hơn.
"Tưởng đoàn trưởng, ngài có tính toán gì không?" Triển Vân nhìn về phía Tưởng Húc Châu, anh biết, Tưởng đoàn trưởng cố ý tìm đến bọn họ, nhất định là đã có ý tưởng.
"Là như thế này, sau khi thu được điện báo, hôm nay chúng tôi đã mở hội nghị, chúng tôi thương nghị rằng, không thể ngồi yên không nhìn đến... Chỉ là... Chỉ là lại phải phiền toái các cậu...." Tưởng Húc Châu thật sự là phi thường ngượng ngùng, mặc dù hoàn cảnh ác liệt, nhưng căn cứ Phương Nam vẫn an ổn trôi qua mùa đông này, tất cả đều nhờ có Tô Duệ Triết cùng mọi người của tiểu đội Triển Vân, nhưng khi gặp phải vấn đề thì cần phải dựa vào bọn họ đi giải quyết.
"Không phiền toái, đây là chúng tôi nên làm." Tô Duệ Triết mỉm cười nói, lúc ông nội cậu còn sống từng nói rằng, người càng có năng lực thì càng có nhiều trách nhiệm, hiện tại cậu có không gian thần kỳ như vậy, có thể trợ giúp nhiều người, vậy thì cứ làm đi.
"Ai, trên thực tế nếu như có lựa chọn, tôi cũng không muốn Tiểu Tô đi ra ngoài mạo hiểm, chính là cứu người như cứu hoả, không có thời gian để trì hoãn." Tưởng Húc Châu thở dài tiếp tục nói, "Bên ngoài trời giá rét, khắp nơi đều là tuyết lớn, đặc biệt là Phương Bắc, nhiệt độ không khí lại càng rét lạnh dị thường, xe bình thường căn bản không thể di chuyển trên mặt tuyết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT