Tú Nhi vội vàng gật đầu: “Đại nhân, tôi tin cô.”
Cả người cô bé đều được bọc trong chiếc áo lông vũ ấm áp, cảm thấy như đang ở thiên đường. Cô bé cong mắt, ôm chân mẹ, thúc giục San Hô: “Chị đẹp ơi, có thể cho anh trai em một chiếc áo không?”
San Hô gật đầu, lấy một chiếc áo lông vũ màu xanh biển từ trong túi ra, đưa cho cậu bé: “Này, cho em.”
Cậu bé nhận lấy áo, ôm vào lòng, nghiêm túc nhìn San Hô: “Cảm ơn chị, đợi em lớn lên, em sẽ chiến đấu vì chị.” Giọng cậu bé không lớn, nhưng lưng lại thẳng tắp, nghe vào tai Tú Nhi thấy vô cùng chua xót.
Đường Dữ Diêm nghe vậy, gật đầu: “Được, chúng tôi chờ em.”
Tú Nhi nhìn hai người lớn, giải thích: “Đứa trẻ này tên là Quý Thành Khang, cha của nó là Quý Minh Lễ, là dị năng giả hệ mộc cấp cao. Trên đường đến căn cứ, tôi gặp hai cha con họ, may nhờ Quý Minh Lễ hộ tống tôi mới sống sót được. Sau khi tôi gả cho anh ấy thì sinh ra con gái Quý Thành Tuệ, cũng có hai năm sống an ổn.”
“Ba năm trước, Quý Minh Lễ cùng quân đội của Văn Thanh Hòa đi làm nhiệm vụ, rồi không thấy trở về nữa. Tôi một mình nuôi hai đứa trẻ, sống rất khó khăn. Lần này nếu không phải vì muốn xin mấy bộ quần áo dày, tôi cũng sẽ không làm ra chuyện đó...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT