Bành Bá Hoành cảm thấy như có gai đâm vào lưng.
“Ông nghĩ ra cách chung sống nào?” Giọng nói của Đường Dữ Diêm dần trở nên lạnh lùng.
Bành Bá Hoành không dám trả lời.
Đường Dữ Diêm nhìn về phía những người bảo vệ đứng sau ông ta, đôi mắt phượng hơi nheo lại: “Các người nói đi.”
Một người trong số đó hơi gan dạ hơn, lấy hết can đảm bước lên một bước, hai tay buông thõng bên hông, cung kính cúi người: “Những người bình thường không có dị năng trong căn cứ, bị nhốt lại, ăn ngon mặc đẹp. Một số người hiến máu định kỳ, một số người bụ giết định kỳ.”
Nói đến đây, răng hắn bắt đầu va vào nhau, toàn thân run rẩy: “Bởi vì thành chủ nói, thế giới này là của kẻ mạnh. Kẻ yếu, không xứng sống trên thế giới này. Họ có thể cung cấp máu thịt cho căn cứ, đó chính là giá trị duy nhất của họ.”
Hai giọt nước mắt rơi xuống bụi đất, người dị năng này dũng cảm ngẩng đầu, nhìn Đường Dữ Diêm. Trong mắt hắn đầy tơ máu, giọng nói bi phẫn: “Tại sao? Tại sao người bình thường lại không có quyền được sống?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT