Được rồi, lại thêm một người lọt hố.
San Hô cười khúc khích: “Tất cả truyện tranh trong căn cứ đều được cất giữ trong quán rượu, các em cứ xem, nhưng không được mang đi đâu nhé.” Ngân Bảo và La Toa nhỏ đâu có nghe thấy lời cô nói, đều cúi đầu chăm chú đọc sách.
Ngay cả Hải Tinh và Diệp Khai cũng hơi nóng mắt. Hai người đều là những đứa trẻ lớn lên ở thành phố ngầm, từ nhỏ đã thích đọc sách. Nhưng trung tâm thành phố đế quốc độc quyền về khoa học, văn hóa và giáo dục, trẻ em ở khu ổ chuột căn bản không có cách nào để nhìn thấy nhiều sách như vậy.
Cả một dãy sách! Cảm giác thật xa xỉ.
Hải Tinh nhìn San Hô với ánh mắt càng thêm nồng nhiệt: “Chị.” Thật hiếm khi nghe Hải Tinh gọi “chị” hai lần trong ngày hôm nay, trong lòng San Hô ngọt như mật. Điều này có ý nghĩa gì? Điều này có nghĩa là trong lòng em trai, địa vị của mình đã được nâng cao.
Một bàn đầy rượu và thức ăn, chủ khách đều vui vẻ.
Sau thế giới tận thế, đây là lần đầu tiên Mạnh Lương Triết thoải mái uống rượu. Ông ta nhìn một bàn toàn thanh niên tài tuấn, trong lòng cảm khái: “Quả nhiên là sóng sau đè sóng trước, những người trẻ tuổi trưởng thành trong môi trường khắc nghiệt của thế giới tận thế này chính là hy vọng của Hoa quốc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT