Trong trò chơi, Tần Hàng nhìn những người chơi bên cạnh lần lượt biến mất, đứng tại chỗ một lúc rồi đút tay vào túi quần đi về phía nhà ăn. Sau một ngày bận rộn, anh vẫn chưa có một bữa ăn ra hồn.
Ở thực tại, Tô Vãn Vãn cúi xuống nhìn vào lòng bàn tay. Trước khi rời khỏi trò chơi, Nguyễn Tình đã viết một dãy số vào lòng bàn tay cô, có lẽ là một tài khoản nào đó.
Cô nhặt cái chổi dưới sàn và đặt lại vị trí cũ, nhặt bức tượng thạch cao lên, đặt nó lên bàn và chăm chú quan sát.
Bức tượng thạch cao không còn vẻ hung hăng nữa, khuôn mặt khóc lóc giống như Tô Vãn Vãn đang nợ nó một món nợ lớn. Nó không thể hiểu được, với trình độ của Tô Vãn Vãn, lẽ ra cô phải thất bại ngay từ thế giới đầu tiên, vậy mà cô đã vượt qua được.
Chắc chắn là do gặp được cao thủ nên mới nằm không cũng thắng. Bức tượng thạch cao vỗ tay, chắc chắn là thế rồi. Không sao, nó sẽ đợi vài ngày nữa, đợi đến khi Tô Vãn Vãn lần sau bước vào trò chơi, cô sẽ tiêu đời thôi.
Tô Vãn Vãn ngồi xuống sofa, lấy điện thoại ra kiểm tra tin nhắn. Khi cô bước vào trò chơi, điện thoại nhận được tin nhắn từ Trần Uyển Đình, màn hình điện thoại vẫn chưa kịp tắt, nhưng rõ ràng cô đã trải qua ba ngày trong trò chơi.
Thời gian trong trò chơi và ngoài đời khác nhau, như vậy cũng tốt, đỡ phải gặp rắc rối.
Trần Uyển Đình: “Bức tượng thạch cao này thật sống động, giống hệt cậu, nhưng không phải tớ gửi đâu.”
Trần Uyển Đình: “Ngoài tớ ra còn ai gửi đồ cho cậu nữa, cậu hỏi người đó địa chỉ đi, tớ cũng muốn một bức tượng thạch cao như vậy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play