Vừa đến trưa thì Diệp Vũ Thanh kéo theo vali bước từ trên taxi xuống. 
Trần Viễn Châu hết giờ dạy, nhận được tin nhắn cô đang đứng bên dưới. Anh ta gọi thêm vài giáo viên khác cùng đến nơi gần đó ăn cơm, coi như làm một bữa tẩy trần cho Diệp Vũ Thanh, tiện thể giới thiệu cô với các đồng nghiệp khác.
Lớp bổ túc này một năm mở ba lớp, độ tuổi trung bình của giáo viên là 30 tuổi. Nghề nghiệp của mọi người không phải nhà giáo, bình thường cũng nhận bản thảo thương mại, ngồi xuống nói chuyện với nhau cũng rất nhẹ nhàng.
Diệp Vũ Thanh ban đầu có hơi mất tự nhiên nhưng dần dần đã thả lỏng hơn. Không thể không nói, phong cảnh ở Hàng Châu rất đẹp, các công trình hai bên đường được cũng xây dựng có trật tự. Nhưng mà... đồ ăn ngon lại không nhiều, cũng không ngon như Lý Triệt làm. 
Diệp Vũ Thanh ăn chưa được bao lâu đã đặt đũa xuống, cầm ly trà lên ngồi nghe những giáo viên khác nói chuyện. Trà Long Tỉnh của Tây Hồ rất được, mùi rất thơm. Chỉ là khi uống trà sẽ không tránh khỏi nghĩ tới người kia. Đúng là chỗ nào cũng thấy mặt, kể cả khi hai người đã cách nhau 1000km.
Trần Viễn Châu cười nói: “Tiểu Diệp, tính tình em đừng tốt quá, đến lúc đó không quản được học sinh đâu, da mặt bọn nó dày lắm, thích nói đùa.”
Diệp Vũ Thanh ngẩng đầu lên, có chút ngơ ngác: “A? Thật sao ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play