Trong phòng bếp hai người đứng nhìn nhau. Lý Triệt rửa bát xong, cầm lấy khăn lau nước trên tay: “Anh đi xem xem.”
Ánh mắt cô nhìn về quả xoài đã cắt được một nửa, thoáng thất thần. Năm đó phương tiện vận chuyển không phát triển như bây giờ, ở các huyện thành nhỏ hiếm khi nhìn thấy các loại hoa quả nhiệt đới. Có một năm Diệp Thần Nguyệt về quê nghỉ hè mang theo một túi xoài. Vừa vào cửa đã cố ý bảo Diệp Vũ Thanh đừng động vào, không phải cho cô ăn đâu, cũng đừng có lén cầm đi vì cô ta đã đếm hết rồi.
Diệp Vũ Thanh trù trừ đứng một chỗ, suy nghĩ xem xử lí như thế nào. Mặc dù Diệp Vũ Thanh có chút kiêu căng, nhưng đến mức phá bĩnh như vậy. Nhưng loại tình huống này, khẳng định không thể để một mình Lý Triệt đối mặt được.
Cô còn chưa cân nhắc xong xuôi thì phía ngoài cửa đã truyền đến tiếng tranh cháp. Diệp Vũ Thanh không kịp nghĩ nhiều, xoay người vội vã đi ra ngoài. Thậm chí cô còn không để ý rằng mình đang cầm một con dao gọt hoa quả trên tay.
-
Hàn Xuyên không nghĩ tới một khi Lâm Lãm Nguyệt cố chấp thì tất cả những nhu thuận trước đây đều bay biến sạch bách. Đối phương càng phát điên thì chỉ khiến anh ta càng muốn dứt thật nhanh, cũng càng thêm nhớ tới sự dịu dàng của Diệp Vũ Thanh.
Hôm nay sau khi ầm ĩ một trận xong, anh ta ra khỏi nhà, tâm tình thấp đến cực điểm. So với bình thường càng muốn đi tìm Diệp Vũ Thanh hơn. Nếu như đối phương biết anh ta khó chịu như vậy, nhất định sẽ không đành lòng. Bây giờ anh ta và Lâm Lãm Nguyệt đã nói rõ ràng, cũng có tư cách bù đắp cho Diệp Vũ Thanh, sửa lại sai lầm trước đây của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT