Trong đình viện ánh đèn mờ nhạt, đôi mắt anh ta vô cùng đen, như từ trong một màn đen tuyền lộ ra vài tia sáng màu xanh lục. Giống như một mặt hồ yên tĩnh mà sâu thăm thẳm, ẩn giấu rất nhiều xoáy nước nguy hiểm, một khi bị cuốn vào sẽ khó có thể chạy thoát.
Điện thoại Diệp Vũ Thanh trượt trên mặt đất, miệng cô hơi hé, trong đầu bão tố bủa vây. Bị nghe thấy rồi, phải làm sao bây giờ? Trời ạ, nhất định Lý Triệt sẽ cảm thấy là cô cố ý! Là một sắc ma da mặt dày... Không phải thật mà! Bình thường cô không như vậy đâu, cô rất chững chạc, rất lịch sự á!
Mí mắt Lý Triệt chớp hcowps, bên tai hơi phiếm đỏ, giọng nói anh ta có hơi buồn bực, thế mà lại biết dùng thành ngũ cơ đấy: “Rõ ràng rành mạch?”
Diệp Vũ Thanh ngẩng đầu lên đón nhận tầm mắt của anh, một câu cũng không nói ra được, chỉ biết lắc đầu. Có người bề ngoài thì giả vờ trấn định, kỳ thực bờ đê trong lòng đã sớm vỡ hơn nghìn dặm, lệ rơi thành biển.
Mỗi một giây đều như kéo dài vô tận, không biết qua bao lâu, Lý Triệt khom người tiến lại gần cô, chân Diệp Vũ Thanh mềm nhũn, ngã trên mặt cỏ. Hai tay cô chống xuống đất, thì thầm: “Xin, xin lỗi, em thật sự không cố ý đâu, mong anh xuống tay nhẹ một chút.”
Lý Triệt tức đến bật cười: “Em đang nghĩ gì thế?”
“Không phải anh muốn đánh em ạ?” Dù sao cũng là cô giở trò lưu manh trước, nhìn thấy hết từ đầu đến chân, nếu cô đứng ở vị trí của anh thì cô cũng muốn múc người. Tuy răng cô chưa từng đánh nhau với người ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT