Gió đêm thổi qua run lẩy bẩy, ánh đèn neon dưới cơn mưa phùn dường như càng trở nên lung linh hơn.
Diệp Vũ Thanh chỉnh lại áo khoác cho đỡ lạnh, cười nói: “Buổi tối lạnh quá nhỉ, em mua cho anh một cái khăn quàng cổ, anh quàng vào luôn đi, đừng để bị cảm lạnh.”
Lý Triệt nghiêng đầu sang, liếc nhìn người đang đứng bên cạnh.
Không nói không được, vậy thì Diệp Vũ Thanh sẽ coi như anh đã đồng ý rồi. Cô lấy món quà từ trong túi ra. Vóc dáng Lý Triệt rất cao lớn, Diệp Vũ Thanh kiễng chân, cố gắng vươn tay ra mới miễng cưỡng quàng được khăn lên cổ đối phương. Cố cúi đầu chỉnh cho hai đầu khăn dài bằng nhau, sau đó chỉnh cho một bên dài hơn một chút, một bên ngắn hơn một tẹo, rồi buộc chặt lại. Như vậy thì gió sẽ không thể thổi vào người anh ấy được nữa.
Khăn quàng cổ của hai người cùng một loại, chỉ không cùng màu sắc. Cái của Diệp Vũ Thanh là màu hồng phối cùng màu cam, còn của Lý Triệt là nâu và xanh lam. Cũng coi như đồ đôi rồi, vừa nghĩ tới đây cô cảm thấy rất vui vẻ.
Lý Triệt không hề động đậy, hơi hạ tròng mắt nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô. Chóp mũi bị lạnh nên hơi hồng lên, khóe miệng mang theo nét cười.
Một chiếc xe đạp điện đang chạy nhanh về phía hai người, còn cách rất xa mà đã bấm còi inh ỏi. Liên tiếp có vài chiếc xe đạp điện hò hét qua đây, Diệp Vũ Thanh muốn dịch sang bên cạnh một bước, tránh cho xe chạy quá nhanh đâm vào người mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT