Mấy ngày này Diệp Vũ Thanh luôn ở nhà để chạy bản thảo. Bị buộc phải cố gắng và chủ động cố gắng vì có mục tiêu là hai cảm giác hoàn toàn trái ngược. Linh cảm của cô tuôn ra không ngừng, đương nhiên phải rèn sắt từ khi còn nóng rồi! Hiện tại mỗi ngày có thể vẽ tới 10 tiếng. Tủ lạnh trong nhà vẫn còn thức ăn nên bình thường cô cũng không cần ra ngoài mua thêm.
Diệp Vũ Thanh nói muốn tặng quà cho Lý Triệt, cô lên mạng tìm thấy một chiếc khăn quàng cổ. Vừa vặn thời tiết đang chuyển lạnh chắc sẽ cần dùng đến, cô không biết số đo của đối phương nên mua những thứ khác sẽ không sai được.
Các thương hiệu lớn đang sale đồ đông, sau khi so sánh thì cô quyết định chọn một cái khăn quàng cổ của Loewe. Màu nâu phối cùng màu xanh lam, mang hơi hướng của phong cách sinh viên quý tộc, mặt trái là màu trắng, hai mặt đều có thể dùng được.
Lý Triệt thường mặc quần áo theo một tông màu, màu sắc của cái khăn này cũng không quá nổi bật, khá thích hợp. Hơn nữa thiết kế trung tính, phụ nữ dùng cũng được. Mới nghĩ đến đây cô đã cảm thấy vui vẻ.
Có mục tiêu sẽ khiến người ta trở nên sung sức hơn. Từ khi gặp Lý Triệt, Diệp Vũ Thanh cảm thấy mình bắt đầu đổi vận. Tìm một người thích hợp chỉ vì người bạn trai đó nguyện ý tiêu tiền còn không bằng tìm một người mình thích, để đối phương tiêu xài thoải mái tiền của mình. Tiền cô cũng tự kiếm được mà! Dù sao thì việc tiêu tiền cho người thích với việc tiêu cho bản thân mình cũng vui vẻ giống nhau.
Diệp Vũ Thanh thừa nhận cách nói của Tiêu Dao, cô đúng là có bộ não yêu đương. Chỉ cần cùng Lý Triệt nói chuyện, trong đầu cô không thể nghĩ tới chuyện gì khác nữa. Vì muốn chuyên tâm làm việc, cô cố gắng ít liên lạc trong mấy ngày, chỉ gửi tin nhắn chào hỏi vào sáng và tối mà thôi.
Trong kỳ nghỉ Quốc Khánh này tạm thời buông tha cho đối phương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT