Ánh sáng trong đôi mắt kia dường như còn rực rỡ so với lúc bình thường. Khoảng cách giữa hai người rất gần, thậm chí Lý Triệt còn có thể nhìn thấy hình bóng mông lung của mình phản chiếu qua đôi mắt cô. Sắc mặt anh ta lặng yên như nước, giơ tay ấn vào đầu cô: “Nhìn phía trước, tập trung lái xe đi.”
Diệp Vũ Thanh trù trừ vài giây rồi “a” một tiếng rất nhẹ. Trong lòng cô thầm thở dài, lại lần nữa khởi động xe. Cô có hơi tủi thân, vất vả lắm mới có dũng khí hỏi ra mà. Cho dù có từ chối thì tốt xấu cũng phải cho người ta một lí do chứ! Bỏ đi bỏ đi, nếu là từ chối thì thà không nói còn hơn.
“Anh là cục đá đặt trong tủ lạnh âm 20 độ đấy à?” Diệp Vũ Thanh nhỏ giọng lầm bầm. 
Mặc dù Lý Triệt chỉ nghe được vài từ nhưng rất dễ đoán ra được cả câu. Khóe miệng anh ta mềm mại hơn rất nhiều, anh ta nói: “Lại nói linh tinh, trong đầu cô cả ngày đều suy nghĩ thứ gì vậy?”
“Bình thường em nghĩ rất nhiều thứ, nhưng hiện tại thứ duy nhất trong đầu em nghĩ tới chính là anh.” Diệp Vũ Thanh nói một hơi, nhịp tim bỗng chốc đập rất nhanh.
Cô rất chăm chú nhìn về phía trước, không dám nhìn biểu tình của đối phương.
“Vậy cô nên phân một chút sự chú ý vào việc lái xe đi, nếu như bây giờ tôi chết thì đi bước nữa sẽ rất phiền phức đấy.” Lý Triệt nhẹ nhàng “à” một tiếng, ngữ điệu rất thong thả. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play