"Dạ, cô cả, thật ra chuyện của cậu Mặc các người đều biết! Thực ra trong lòng các người đều hiểu rõ, chẳng qua vẫn chưa kịp nhận ra mà thôi.” Má Triệu nói.
"Hả?" Hứa Uyển Đình kinh ngạc.
"Cô cả, cậu Mặc trước đây..." Má Triệu dừng lại một chút, có chút khó nói nhìn Mặc Uyển Đình: “Cậu ấy là trẻ mồ côi! Cậu Mặc từng là trẻ mồ côi!”
"Cái này..." Hứa Uyển Đình cau mày: “Chúng ta đều biết!”
"Không! Cô cả không biết! Cô nhi cùng người bình thường không giống nhau! Tôi không biết nhiều về những đứa trẻ mồ côi. Nhưng những đứa trẻ mồ côi quả thực rất khác so với những người bình thường. Khi mới đến nhà họ Hứa, cậu Mặc rất nhát gan, tôi không biết nguyên do. Không phải cô cả muốn biết cậu Mặc có suy nghĩ gì sao? Tôi nghĩ cô cả có thể đến thăm cô nhi viện nơi cậu ấy từng ở trước đây xem sao!" Má Triệu nói.
Hứa Uyển Đình sửng sốt.
"Trẻ mồ côi...! Không giống nhau?" Chị ta nhớ lại câu nói này.
Má Triệu thở dài: “Nhà họ Hứa không ai đối xử tốt với cậu chủ Mặc cả, thật ra người làm chúng tôi đều nghĩ rằng cậu chủ Mặc rời đi như vậy sẽ tốt hơn! Dù sao ông bà chủ cũng không hoan nghênh cậu ấy!”
Má Triệu nói xong lại thở dài, quay người rời đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play