Chương 18: Trước giờ chưa từng phải chịu thiệt thòi.
Linh Linh là cô gái ngốc nghếch tốt bụng, cô ấy ở lại trong phòng nhưng không hề chạm lung tung vào đồ cá nhân của người khác. Lúc này, đang lạc giọng ngân nga ca khúc nhảy nhót ở quảng trường, còn tốt bụng thắp hương muỗi cho Thời Chỉ nữa.
Tủ quần áo là món đồ cũ kỹ không biết cậu mợ nhặt ở đâu về, cánh cửa không kín. Thời Chỉ ngước lên, từ góc nhìn của cô, vừa hay có thể trông thấy nguồn sáng lọt qua khe hở rơi trên mặt Phó Tây Linh.
Vệt sáng không bằng hai ngón tay, đang quanh quẩn ở mắt và mũi anh, đôi mắt Phó Tây Linh đong đầy ánh sáng, giống hổ phách, lộ ra màu vàng nâu.
Tủ quần áo không quá cao, khiến anh không thể không cúi đầu, lúc nói chuyện, hơi ấm luôn phả lên hõm cổ Thời Chỉ. Sau khi bị Thời Chỉ, trừng mắt không được nói nữa, thì tiếng thở lại rơi bên tai cô, từng nhịp, từng nhịp một.
Trong tủ quần áo càng ngày càng nóng, Thời Chỉ cảm thấy từng kẽ tóc mình đều đổ mồ hôi. Không rõ Linh Linh đang ngắm nghĩa cái gì, mà lại đi đến chiếc gương trước tủ quần áo, âm thanh quay người cũng như giẫm chân tạo dáng chỉ cách họ đúng một cánh cửa.
Phó Tây Linh khẽ bật cười, Thời Chỉ bất mãn vươn tay, mò mẫm ra sau nhéo anh. Có thể nghe rõ tiếng xuýt xoa của Phó Tây Linh, tiếp đó, anh liền nắm lấy cánh tay cô. Đông tác thế này của anh, như thể đang ôm Thời Chỉ vào lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play