Ngoài cửa sân, thím Vương trông có vẻ sợ hãi, lo lắng nói: "Trưa hôm nay lúc chú của con đi còn đáp ứng với thím, nói ăn tiệc xong sẽ trở về, nhưng thím chờ cho đến giờ vẫn chưa thấy người, từ trước đến giờ ông ấy là người giữ lời, cho dù buổi tối không trở về, cũng chắc chắn sẽ nhờ người nói một tiếng với thím. Thím càng nghĩ càng sốt ruột, buổi tối mí mắt cứ giật không ngừng, con nói xem có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?"
Nói xong còn giữ chặt cánh tay của Lê Tiêu: "Tiểu Tiêu à, con có thể đi tìm cùng với thím hay không? Thím không biết có thể tìm ai, chỉ có thể tới tìm con."
Lúc này bà cũng không suy nghĩ được gì nhiều, nếu không phải trong lòng có dự cảm không lành, cũng sẽ không hơn nửa đêm chạy tới quấy rầy vợ chồng son, bà lớn tuổi rồi, mắt cũng không còn nhìn rõ, thể lực cũng theo không kịp, đi tìm một mình thật sự không được. 
Lê Tiêu nghe xong nhíu mày, lập tức nói: "Đừng lo lắng, con và Chu Kiến lái xe đi tìm sẽ nhanh hơn một chút, thím về nhà trước chờ tin tức đi."
"Cái này…" Thím Vương do dự.
Lê Tiêu trực tiếp hỏi chú Vương đi ăn tiệc ở thôn nào.
Thím Vương vội nói: "Thôn Xuân Dương, chính là trấn Mục Song."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play